Thí Thiên Đao

Chương 158 : Chuyện cũ của Ma Quân (2)

Ngày đăng: 04:23 19/04/20


Ma Quân có thể thấy rõ bên trong đan điền, viên thuốc biến hóa trở thành nguồn năng lượng tấn công trực tiếp vào Thất Sát chi độc.Giống như một mãnh tướng trên chiến trường.



Cầm vũ khí trên tay, lao về phía quân thù mà giết!



Chỉ có điều... quá trình này vô cùng đau đớn.



Ma Quân cảm giác như có hàng nghìn hàng vạn chiếc kim châm đâm vào đan điền của mình, đau đớn đến mức không còn muốn sống nữa. Nhưng y chỉ hơi nhíu mày, cắn chặt răng, không phát ra một chút thanh âm nào.



Sự đau đớn này không chỉ đến một lần, mà như thủy triều, từng cơnsóng này đến cơn sóng khác, kéo dài không dứt.



Có những lần đau đến khó nhịn được, cảm giác như đan điền như muốn nổ tung, kinh mạch toàn thân như đứt ra thành từng đoạn.



Nhưng từ đầu đến cuối, Ma Quân đều cố nén nhịn, không để mình phát ra bất kỳ một âm thanh nào.



Cho dù, có phát ra âm thanh đau đớn nào, cũng sẽ không có ai nghe thấy, nhưng y vẫn giữ kiêu ngạo bản thân!



Làm sư phụ, không thể đến đồ đệ của mình cũng không bằng được?Cuối cùng...



Khi cảm giác đau đớn đến cực hạn, lúc mà tất cả tập trung đến... chỗ Thất Sát chi độc.



Phụt!



Một ngụm máu đen phun ra ngoài, ngụm máu ấy rơi trên mặt đất, trong nháy mắt ăn mòn mặt đất bằng đá nham thạch cứng chắc tạo thành một lỗ sâu nho nhỏ.



Chỉ một ngụm máu này thôi cũng đủ giết vô số tiên thiên cườngnhân!



Một luồng năng lượng cuồn cuộn trong cơ thể Ma Quân chớp mắt bộc phát ra.




- Ta chiếm được thứ quý báu nhất của vị tiến bối ấy...



Ma Quân thoáng nhìn Sở Mặc:



- Chính là Thiên Ý Ngã ý mà con tu luyện!



- Sư phụ may mắn thật đấy!



Sở Mặc nói.- May mắn sao? Có lẽ vậy... Nhưng chuyện phúc hay họa này, chẳng ai có thể nói rõ được.



Ma Quân than nhẹ một tiếng:



- Chúng ta đột nhiên biến mất, đương nhiên sẽ có người để ý, nhưng mấy người đó muốn vào nơi chúng ta, không có cơ hội. Nhưng bọn họ không từ bỏ, mà chờ ở cửa động.



- Muốn cướp? Trên mặt Sở Mặc lộ ra vẻ phẫn nộ:



- Đúng là xấu xa!



- Ha... Đây có gì mà gọi là xấu xa.Ma Quân lắc đầu:



- Xấu xa thực sự, còn ở phía sau. Đoàn chúng ta có tất cả mười lăm người, ai cũng đều có được những thứ khó có thể tưởng tượng được. Huynh đệ chúng ta, đều đạt được những tiên pháp cường đại. Chỉ cần đưa được về tông môn, chắc chắn không cần mất quá nhiều năm, có thể khiến tông môn rạng danh tiên giới.



- Kết quả thì sao?



Sở Mặc mặt khẩn trương nhìn sư phụ, bởi vì từ biểu cảm trên vẻ mặt sư phụ đã thấy được kết quả không hề mong muốn.