Thí Thiên Đao
Chương 1605 : Thiên kiếp Đế Chủ (2)
Ngày đăng: 04:43 19/04/20
Nhưng vấn đề là nơi Sở Mặc lựa chọn này thật quá thần kỳ. Trước giờ mọi người chưa từng bắt gặp nơi nào có tinh khí nồng đậm, nhưng cả ngôi sao lại hoang vắng trầm lặng như vậy.
Bên trên ngôi sao lớn.
Sở Mặc đứng giữa không trung, tóc dài xõa tung, một thân khí huyết ngập trời, hai hàng mày kiếm nhíu lại, ngẩng đầu nhìn mây thiên kiếp ùn ùn phía trên. Tâm trạng của hắn, cũng không thoải mái cho lắm. Cảnh giới Đế Chủ, thực ra lúc trên Thiên lộ hắn đã có khả năng đột phá rồi. Mọi thứ thuộc về lĩnh vực Đế Chủ hắn đều đã thuộc nằm lòng từ lâu. Nhưng hắn vẫn chưa lựa chọn chân chính bước vào cảnh giới này. Luôn luôn gia cố đạo cơ của bản thân.
Cho dù sau khi ra khỏi Thiên lộ, thời gian đầu khi phải đối mặt với sự trấn áp của cảnh giới Chuẩn Chí Tôn, hắn cũng chưa từng dao động. Vẫn kiên trì, không ngừng đầm nền cảnh giới Chân Tiên.
Hắn bỏ công, là được đền đáp. Sau khi lĩnh ngộ được một loại đạo hoàn toàn mới, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, hắn đã có thể thong dong ứng đối… nếu gặp phải cao thủ cảnh giới Chuẩn ChíTôn.
Hiện giờ, sự lĩnh ngộ của hắn đối với cấp độ Chân Tiên đã bão hòa rồi, tiếp tục củng cố nữa cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Cho nên, vào thời điểm này, cho dù không cần phải đối mặt với tình trạng nguy hiểm gì, Sở Mặc cũng sẽ cân nhắc tới việc độ kiếp Đế Chủ.
Tinh khí ẩn chứa trong ngôi sao lớn khiến ngay cả Sở Mặc cũng phải giật mình. Suốt chặng đường, hắn không ngừng dùng thuật Vọng Khí để quan sát, khi đưa mắt đến chòm sao này, ngay cả biển tinh thần của Sở Mặc cũng bị chấn động lây. Rất khó tưởng tượng, bên trong một ngôi sao to lớn nhưng hoang vu thế kia, lại chứa đựng lượng tinh khí kinh người như vậy.
Cho nên, Sở Mặc trực tiếp chọn lựa nơi này.
Mây thiên kiếp trên bầu trời có chút quá nặng nề, uy lực của sấm sét thiên kiếp hình như cũng quá lớn.
Điều này hoàn toàn khác với những thiên kiếp Đế Chủ mà Sở Mặc từng gặp.
Cho dù là trên Thiên lộ, loại thiên kiếp khủng bố kia so với lúc nàycũng kém hơn rất nhiều.
Vấn đề nằm ở đâu? Là vì tinh khí trên ngôi sao này quá đậm? Trực tiếp tấn công mây thiên kiếp mà gây nên? Hay là bởi tự mình?
Sở Mặc hoàn toàn giải phóng khí huyết của bản thân ra bên ngoài, đây cũng là lần đầu tiên hắn phơi bày hết thực lực của bản thân. Lúc trước cho dù phải đối mặt với Chuẩn Chí Tôn, hắn cũng chưa từng tùy tiện phô ra như vậy.
- Khí thế kia, đến Chuẩn Chí Tôn cũng không thể làm được… mà thiếu gia, hắn mới bây lớn chứ?
Ông già ngậm tẩu thuốc híp híp mắt, xem như y rốt cuộc đã thấy được thực lực chân chính của thiếu gia rồi. Khó trách có thể giết được cả Chuẩn Chí Tôn trên Thiên giới, khó trách còn trẻ vậy mà đã trở thànhmột tay cự phách. Thực lực này thật sự khiến cho kẻ khác phải trợn mắt há miệng.
Quá hùng mạnh rồi!
Lúc này, một móng vuốt rồng đột nhiên thò từ trong đám mây thiên kiếp vô cùng nặng nề kia ra.
Đó là một móng vuốt rồng cực lớn màu xanh, dường như được đúc thành từ đồng thau kim loại vậy, bên trên tràn đầy cảm giác sức mạnh. Từng lớp vảy sắp hàng chỉnh tề, mỗi chiếc vảy đều chiếu xạ ra ánh sáng lạnh lẽo. Vuốt rồng giống như những lưỡi dao bén ngót, sắc nhọn vôcùng.
Trực tiếp vồ lấy Sở Mặc.
Đoàn người đứng trên thuyền chiến đều giật mình tới mức trợn mắt há miệng, gần như đều ngay đơ ra.
- Đây là thiên kiếp sao?
Trong mắt mọi người toát lên vẻ kinh ngạc vô tận, tất cả đều ngẩn ngơ, nhìn vuốt rồng màu xanh khủng bố đang thò từ tầng mây dày đặc ra.
Mây thiên kiếp thực sự quá dày rồi, còn chồng tầng tầng lớp lớp trên trời cao nữa, nhưng cho dù có dày hơn, cũng không ai phát hiện conrồng kia xuất hiện tại đó khi nào. Hơn nữa… đó rốt cuộc là rồng, hay là một thứ gì khác?
Trên Thiên giới, sinh linh thuộc họ rồng rất nhiều, nhưng loài rồng chân chính lại chưa có ai từng gặp. Cũng có vài người từng gặp sinh linh chẳng khác rồng chút nào, thân dài vạn trượng, đầu sừng nanh vuốt. Nhưng đó cũng không phải là rồng thật, chúng chỉ là những sinh linh có pha tạp máu của rồng, là họ hàng cực gần với loài rồng mà thôi.