Thí Thiên Đao
Chương 1607 : Thanh Long thần bí
Ngày đăng: 04:43 19/04/20
Thế mà bây giờ, xương cốt của hắn cũng bắt đầu nhận lấy thương tổn rồi, bên trên mỗi ngọn sét kia đều mang theo dấu vết của đại đạo, uy lực vô cùng, đánh vào xương cốt, khiến cho xương cốt Sở Mặc lần lượt xuất hiện từng vết nứt. Sự đau đớn này khó mà chịu đựng nổi.
Trên chiến thuyền ở phương xa, những tu sĩ mạnh mẽ kia chỉ xem thôi mà cũng thấy hết hồn, Nguyệt Khuynh Thành và thiếu phụ lại không nhịn nổi nhắm chặt hai mắt, có chút không đành lòng xem tiếp.
Nhưng vẫn còn chưa kết thúc, uy lực của thiên kiếp vẫn đang không ngừng gia tăng.
Lúc này, ông già ngậm tẩu đột nhiên nói xa xăm một câu:
- Đây, có lẽ mới là uy lực vốn có của thiên kiếp Đế Chủ chăng?
- Hả? Có ý gì?
Tất cả mọi người nhìn ông lão với vẻ mặt thắc mắc.
Ông già hút xoạch một hơi thuốc, sau đó thản nhiên nói:
- Từ khi vùng đất này bị phong ấn, quy tắc thiên địa ở đây đã phát sinh nhiều thay đổi lớn. Con đường Chí Tôn bị đứt đoạn. Nhưng muốn đạt được những cảnh giới trước Chí Tôn lại trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Hay nói một cách khác, Đế Chủ bây giờ kém xa những Đế Chủ cách đây một kỷ nguyên. Trắng ra thì, trong tình huống Đế Chủ cách đây một kỷ nguyên gặp Đế Chủ cùng cảnh giới của bây giờ, người ta có thể lấy một chọi mười.
- Có khoa trương như vậy thật không?
Chàng trai vạm vỡ cảm thấy hơi khó tin.
Ông lão lắc đầu, nhìn về phía Sở Mặc ở bên kia:
- Có.
Ầm ầm!
Thiên kiếp bắt đầu phát uy một cách triệt để, sợ rằng hãy có hàng tỉ cột sét đang đồng thời đánh vào Sở Mặc. Nơi đó đã hóa thành một đại dương mênh mông tỏa ra ánh sáng tím rực rỡ, hoàn toàn bao phủ hết thân hình của Sở Mặc. Lúc này, từ trong tầng mây dày đặc, một chiếc vuốt rồng màu xanh… lại bắt đầu lén lút thò ra, giống như con cá đang lượn qua lượn lại thăm dò trong chốc lát.
Giữa biển sấm sét màu tím chẳng có lấy tí chút phản ứng nào.
- Ngươi xuống đây cho ta!
Sở Mặc thét lên một tiếng, hoa văn đại đạo quanh thân mình bay tán loạn như mưa, hắt về phía thân thể Thanh Long, khóa chặt hơn một nửaxác rồng.
Thanh Long giãy dụa tới mức như muốn đạp sụp cả vùng trời này, nhưng căn bản chẳng thể làm nên chuyện, hoàn toàn không ngăn nổi việc cơ thể nó bị lôi tuồn tuột vào giữa biển sấm sét kia.
Nó vốn dĩ chẳng sợ sấm sét thiên kiếp trong biển kia, nhưng cái người bị sấm sét đánh cho chết đi sống lại đó thì thực là đáng sợ!
Thanh Long sắp hối hận phát điên rồi, sớm biết người này đáng sợ đến vậy, thì tới chọc vào hắn làm gì? Cứ yên lành trốn sâu trong vũ trụ mà tu luyện chẳng hơn sao? Vừa nãy rõ ràng còn có cơ hội chạy mấtdạng nữa…
Ầm!
Cuối cùng Thanh Long cũng không giãy được khỏi tay Sở Mặc, cả thân thể bị lôi triệt để vào giữa biển sấm sét.
Sau đó, Thanh Long này trực tiếp bị Sở Mặc dùng sức mạnh trấn áp.
Thanh Long sắp phá rồ tới nơi, rốt cuộc không nhịn nổi gầm lên, tức giận nói:
- Chẳng phải ngươi đang độ kiếp sao?
- Ái chà, biết nói tiếng người cơ đấy?
Trên mặt Sở Mặc nở ra một nụ cười độc ác:
- Vừa rồi ngươi đem móng vuốt thò tới thò lui trên biển cũng oai phong ghê lắm, thử thò lại ta xem nào?
- Cút!
Tuy rằng Thanh Long đã bắt đầu bị trấn áp, nhưng nó hoàn toàn vẫn chưa có ý định khuất phục, bắt đầu liều mạng chống cự.