Thí Thiên Đao

Chương 1609 : Hu hu hu hu (1)

Ngày đăng: 04:43 19/04/20


- Chết rồi chết rồi chết rồi… bị đánh chết rồi.



Thân hình con rồng ti tiện nháy mắt cứng còng, sau đó lơ lửng trong không trung vô tận này, chẳng hề nhúc nhích.



Những người xem trên chiến thuyền lại ở đó trợn mắt há miệng.



Quá ti tiện rồi! Vốn dĩ một con rồng xanh to lớn đầu sừng nanh ác, toàn thân ngập tràn sức mạnh, nếu im miệng… thì khắp mình đều tự nhiên toát lên vẻ uy nghiêm. Hơi thở rồng quả thực che trời lấp đất. Đây chính là một con rồng chấn nhiếp cả vạn sinh linh mà.



Nào ngờ, kết quả con rồng kia lại có tính cách như vậy.



Ti tiện, vô sỉ, không biết xấu hổ, bắt nạt kẻ yếu… Đây sao có thể là một con rồng được?



- Ta chắc chắn nó chẳng phải chân long!



Trong thuyền chiến, chàng trai vóc người cường tráng khẳng định:



- Ta nghi đây là sinh linh thần bí nào đó hóa thành hình dáng của rồng. Chứ cho dù là rồng lai cũng đâu có ti tiện như vậy?



Người đàn ông trung niên cau mày, nhìn con rồng phương xa đang ra vẻ ngoan ngoãn vâng lời lấy lòng Sở Mặc, cũng không nhịn được nói:



- Hẳn không phải chân long chân chính, đúng là chân long không thể nào không biết xấu hổ như vậy được.



- Ừ, ta nghe nói, uy nghiêm của loài rồng đều vô cùng thần thánh, không thể xâm phạm.



Nguyệt Khuynh Thành ở bên cạnh cũng chêm vào một câu. Trái tim mãi thấp thỏm không yên cuối cùng an tâm, tinh thần của mọi người cũng được thả lỏng đôi chút.



Ông già ngậm tẩu hút xoạch xoạch hai hơi, cười nhíu lại các nếp nhăn trên mặt, nói:



- Đây là một chân long!



- Hả?




- Khụ khụ… mặc dù hiện tại không có, thì sau này nhất định sẽ có! Thật sự, tiểu long dám thề, con rồng đẹp trai phóng khoáng, ngọc thụlâm phong, muôn kiếp khó tìm như tiểu long đây sao có thể không tìm được vợ?



Vẻ mặt Thanh Long như bị sỉ nhục, lớn tiếng nói.



- Chớ lảm nhảm nữa, nói thật, hiện giờ ta rất muốn ăn thịt rồng.



Sở Mặc thản nhiên nói, nhìn thoáng qua Thí Thiên trong tay:



- Bảo bối cũng lâu lắm không được uống máu rồi.



Choang!



Thí Thiên kêu lên loong coong. Khiến Thanh Long sợ đến phát run, vội vàng nói:



- Được được được, tiểu long thề, không phải chỉ thề thôi sao? Có gì đâu? Cuộc đời này tiểu long coi trọng danh dự, giữ chữ tín nhất…



- Nhanh lên.



Sở Mặc lạnh lùng nói.



- Tiểu long thề… trong thời gian một năm tới sẽ trung thành với…



Nói đến đây, nó liếc nhìn Sở Mặc.



- Sở Mặc.



Sở Mặc thản nhiên nói.



- Trung thành với Sở Mặc, nếu vi phạm, tiểu long… khụ khụ… tiểu long…