Thí Thiên Đao

Chương 1614 : Ta không chung tình, nhưng chỉ yêu một người (2)

Ngày đăng: 04:43 19/04/20


- Tâm nguyện lớn nhất trong mấy năm nay của ta chính là tự tay diệt trừ Huyết Ma lão tổ, đúng, nhất định phải tự tay đánh chết y! Vì thế, cho dù phải trả cái giá lớn hơn đi chăng nữa ta cũng không tiếc.



Sở Mặc hạ giọng nói:



- Lần này, trước khi đi Thủy Y Y có tới tiễn ta, nàng nói với ta, nếu như ta chết, nàng sẽ thủ tiết vì ta cả đời. Ta cũng chẳng dám nói với nàng câu nếu ta còn sống trở về sẽ cưới nàng làm vợ! Đây không phải chỉ vì lần này khả năng lớn là có đi không có về, tất cả mọi người, kể cảKhuynh Thành, kể cả các ngươi. Trong lòng ta rất rõ ràng, trong lòng các ngươi cũng rất rõ ràng mức độ nguy hiểm của chuyến đi này.



Sở Mặc nhìn mọi người:



- Mà là bởi vì trong lòng ta đã có một bóng hình khác, không ai có thể thay thế.



Tất cả mọi người im lặng.



Thanh Long há hốc miệng, ở một bên nghe mà phát đờ người, nó lẩm bẩm nói:



- Có đi không có về… Thế ta thì sao? Ta thì sao? Tiểu long ta phải làm sao bây giờ? Sở Mặc nhe răng nhìn Thanh Long cười:



- Ngươi chôn cùng!



- Trời đất ơi!



Thân mình mới vùng dậy của Thanh Long lần nữa té nhào, lại chết rồi.



Ánh mắt Sở Mặc quét qua khuôn mặt của mọi người, sau đó hạ giọng nói:



- Cho nên các ngươi đừng ai khuyên ta, nếu thực sự coi ta như thiếu gia của các ngươi, thì để ta đi đi! Lúc này bỗng nhiên Nguyệt Khuynh Thành yếu ớt nói:



- Làm vậy… thực sự sẽ không tổn thương đến càng nhiều người hơn sao?
Thiếu phụ liếc nhìn Thanh Long một cái:



- Người ta nói rồng có bản tính dâm tà, đúng là chẳng sai.



Vẻ mặt Thanh Long ai oán:



- Trời ạ, tiểu long ta là con rồng trong sáng như thế, đến chân của một tiểu mẫu long (rồng cái) còn chưa từng chạm… Nào có dâm? Dâm với ai?



Sở Mặc đá cho con rồng xấu tính kia một cái:



- Thôi được rồi, đứng lên ngay, nói không chừng phải chuẩn bị chiến đấu bây giờ.



Thanh Long quệt miệng, cuộn mình thành một vòng tròn, đầu đặt lên thân, sau đó lại lẩm bẩm:



- Ta là một chú rồng yêu hòa bình, chưa bao giờ thích chém chém giết giết…Sở Mặc lười trả lời nó, đi tới hướng cửa sổ bên mạn thuyền. Nhìn ra xa, vũ trụ tối đen ngoài kia sâu hun hút, vô số vì sao lóng lánh, hằng tinh sáng lên ánh hào quang rực rỡ chói mắt, giống như những viên minh châu được khảm trong vũ trụ.



Nhất thời, mọi người đều im lặng, trong vũ trụ mênh mông vô tận này quả thực ẩn chứa quá nhiều bảo vật cùng bí mật, sinh linh đã tới cảnh giới này là có thể rời khỏi mảnh đất của mình, phiêu du trong vũ trụ vô cùng rồi. Nhưng nếu để Ma tộc kéo tới, thì cho dù bọn họ có trốn đến tận rìa vũ trụ, thì một ngày nào đó cũng sẽ bị tìm tới cửa. Khi ấy, lên trời xuống đất đều chẳng còn lối đi. Thực ra tất cả mọi người đều hiểu được điều đó, cho nên, chỉ cần không bị điên, thì tuyệt đối sẽ không hy vọng Ma tộc chân chính đổ bộ đến thế gian này.



Loại như Tần Thương và Huyết Ma lão tổ thuần túy chính là kẻ điên. Vì đạo của mình, bọn họ đã sớm vứt bỏ những tình cảm đáng ra một sinh linh phải có, giờ thì chẳng còn vướng bận điều gì, với bọn họ mà nói, chỉ cần bản thân được lợi, đâu thèm để ý tới thế giới rộng lớn này chìm trong tai họa?



Khu vực ngôi sao mà Huyết Ma lão tổ sinh sống chìm trong cô quạnh, khắp vòm trời đều bị phong ấn bởi một trận pháp thật lớn. Bất cứsinh linh nào chỉ cần tiến vào phạm vi trận pháp, thì Huyết Ma lão tổ đều sẽ cảm ứng được. Cho dù đó chỉ là một cánh chim bay, cũng chẳng thể thoát khỏi thần niệm của y.



Cho nên, dải ngân hà mênh mông này, đã hoàn toàn nằm trong sự giám sát của Huyết Ma lão tổ.



Tuy nhiên, hiện tại y đang không vui.