Thí Thiên Đao
Chương 1628 : Trái tim thất khiếu duy nhất trong trời đất (2)
Ngày đăng: 04:43 19/04/20
Huyết Ma lão tổ cười lạnh nói:
- Ngươi tỉnh lại đi, người đó là đồng đạo Ma tộc, nhân tộc cùng ma tộc không đội trời chung, y nếu cùng phe với Sở Mặc mới là gặp quỷ! Huyết Ma lão tổ đang chú tâm đối phó với Tần Thương, có nằm mơ cũng không ngờ rằng, vị đồng đạo Ma tộc trong miệng y chính là Kỳ Tiêu Vũ, người vì y mới phải nhập ma!
Nếu như nói người mà Kỳ Tiêu Vũ hận nhất trên đời là ai… thì không thể nghi ngờ gì nữa, đó chính là Huyết Ma lão tổ!
Cho dù hiện giờ nàng đã hoàn toàn nhập ma! Cho dù nàng đã bị một linh hồn khác thay thế, nhưng nỗi hận của nàng với Huyết Ma lão tổ đã trở thành một loại bản năng.
Trong ngân hà Huyết Ma, bên rìa một hệ sao xa xôi vô tận, trên mộthành tinh vắng.
Có một núi đá to lớn vô cùng, núi đá cao mấy vạn trượng, ngọn núi đâm thẳng vào trời xanh.
Xạ tuyến của trận pháp ở nơi này khá loãng, thi thoảng sẽ thấy một dải sáng tuyệt đẹp vụt lóe trên không trung, rồi sau đó mấy tháng cũng không tắt đi.
Giữa sườn núi có một kiến trúc.
Kiến trúc nhìn khá nguyên thủy, rất đơn giản. Chỉ là dùng đá tảngchồng chất lên.
Trước cửa phòng có một bàn đá, hai ghế đá.
Lúc này, hai người trẻ tuổi, một nam một nữ đang ngồi đó, chăm chú nhìn vào một bàn cờ trên bàn đá.
Hai người họ đang chơi cờ.
Ngôi sao này vốn là một hành tinh xanh tươi tốt, bên trên đủ loại sinh linh đang sinh sống, mặc dù không có các sinh linh trí tuệ cao tồn tại. Nhưng sức sống và linh khí ở đây lại khá sung túc. Có lẽ chẳng cầnbao nhiêu năm nữa thì sẽ xuất hiện sinh linh biết tu luyện.
Nhưng hiện tại, toàn bộ sinh linh ở đây đều đã chết.
Năm năm trước Huyết Ma lão tổ khởi động trận pháp, một xạ tuyến xẹt ngang ngôi sao này, trực tiếp nướng chết mọi sinh linh hiện hữu ở đây. Khiến nơi này trở thành một hành tinh chết. Thành một sa mạc sinh mạng.
Bất cứ sinh linh bình thường nào đều không thể tồn tại ở đây được.
Sở Mặc hỏi.
- Cái này thì đơn giản, hỏi chính trái tim ta là được rồi, nó sẽ dẫnđường cho ta.
Kỳ Tiêu Vũ cười hì hì, nói:
- Tuy rằng thi thoảng cũng sẽ hơi sai, nhưng tổng thể mà nói thì vẫn rất đáng tin.
Trái tim thất khiếu duy nhất trong thiên hạ! ——
Rốt cuộc Sở Mặc cũng hiểu được sức mạnh của nó rồi, chẳng những có thể đảm bảo cho Kỳ Tiêu Vũ dù nhập ma vẫn giữ được sự tỉnh táo, mà còn có năng lực thần kỳ như vậy.
Dọc đường đi hắn đã hủy hết mọi dấu vết, hắn không muốn có người tới sau, men theo con đường này tìm đến hắn. Bởi vì đây chính là con đường có đi mà không có về.
Không ngờ trong tình huống như vậy, mà Kỳ Tiêu Vũ vẫn tìm được. Năng lực này thực sự khiến người ta phải thán phục.
- Sau khi tới đây, ta phát hiện trong ngân hà đang có người chiến đấu, bên ngoài lại neo một chiến thuyền, ta biết ngay những người trên chiến thuyền hẳn là những người đi cùng ngươi.
Kỳ Tiêu Vũ nói.
- Bọn họ vẫn chưa đi sao?
Sở Mặc nhẹ giọng thở dài.
- Chưa đi, hẳn là họ còn đang đợi ngươi.
Kỳ Tiêu Vũ nói, nàng nhìn Sở Mặc:
- Sau khi ta tiến vào liền phát hiện trong này rất nguy hiểm, trận pháp kia lợi hại vô cùng, vì thế ta liền tự hỏi lòng mình, ngươi đang ở đâu, thế là ta liền tìm được ngươi rồi!