Thí Thiên Đao
Chương 1671 : Ma Quân trở về (2)
Ngày đăng: 04:44 19/04/20
Tiểu Điệp lại nói tiếp:
- Sau đó… sẽ bị lạc trong hư không vô tận. Vận khí tốt thì có lẽ sau nhiều năm có thể tìm được một khối đất liền khác, hoặc là tìm được quê hương. Vận khí kém thì có thể cho đến lúc chết vẫn không tìm được nơi dừng chân.
Kỳ Tiêu Vũ và Sở Mặc đều không nhịn được giật mình kinh hãi, không ngờ nơi đó lại nguy hiểm như vậy. Xem ra mấy năm nay sư phụ cùng sư nương quả nhiên là chịu không ít gian khổ.
Tiểu Điệp nói:
- Nhưng ta và sư phụ con đều xem như là rất may mắn. Chúng ta không những thành công đột phá đến cảnh giới cấp Chuẩn Chí Tôn, mà còn thành công tìm được hai loại linh dược kia.
Nói xong, Tiểu Điệp mặt mày vui vẻ lấy ra hai hộp ngọc đưa cho SởMặc.
Sở Mặc gật gật đầu:
- Ngày mai con sẽ luyện dược cho sư nương!
Ma Quân nhìn Sở Mặc nói:
- Những chuyện trước kia không bắt kịp, trên đường chúng ta trở về, sư nương của con đã xem bản ghi chép nhiều năm trước. Con sống thực không dễ dàng gì, nhưng cũng rất xuất sắc!
Sở Mặc nói:
- Không khiến cho sư phụ ngài mất mặt là được.
- Ha ha, không mất mặt, đương nhiên không mất mặt! Con là niềm tự hào lớn nhất của sư phụ!
Ma Quân nâng chén rượu lên, vui vẻ uống cạn.
Sở Mặc thoáng chốc đã hiểu ra dụng ý của sư phụ và sư nương, lập tức đi tìm Ma Quân.
Ma Quân nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng nói:
- Có một đứa con là tâm nguyện lớn nhất của sư mẫu con mấy năm gần đây, nhưng trận huyết chiến với Ma tộc lại là tâm nguyện lớn nhất mấy năm nay của ta! Rất nhiều sự việc lúc trước, ta đều không tham dự, luôn tiếc hận trong lòng. Con người ta sống trên đời, chung quy vẫn muốn đi làm một số chuyện.
- Nhưng mà…
Sở Mặc cau mày. Mọi người đều có tâm tư của riêng mình, nếu như có thể, hắn thật sự không hy vọng Ma Quân và Tiểu Điệp ở trên chiến trường. Hai người này, nhất là sư phụ Ma Quân, thật sự rất quan trọng đối với hắn. Hắn không muốn Ma Quân xảy ra bất kỳ sơ xuất nào.
- Nhưng mà cái gì? Tên tiểu tử như ngươi còn không sợ, ta lại sợ sao?
Ma Quân nhìn lướt qua Sở Mặc, sau đó nói:
- Được rồi, đừng làm như tiểu nữ nhi nữa, ngươi chính là Thiên giới chi vương đấy!
Sở Mặc cười khổ:
- Thiên giới chi vương gì chứ, ở trước mặt sư phụ, con vĩnh viễn là thiếu niên của năm đó.
- Được rồi, cút đi mau lên, không có việc gì thì ít đến làm phiền ta thôi. Chuyện này không cần thương lượng, đến lúc đó ở trên chiếntrường, ta nhất định sẽ xung phong ở phía trước.
Ma Quân thản nhiên nói, sau đó xua tay đuổi Sở Mặc đi.
Hiện giờ trong toàn bộ giới tu hành, người có thể nói chuyện như vậy với Sở Mặc đã không còn nhiều nữa. Nhưng bất kể là lúc nào, Ma Quân cũng là một trong số đó.