Thí Thiên Đao

Chương 1674 : Ếch tôn (1)

Ngày đăng: 04:44 19/04/20


Một quyền đánh ra đó làm xuất hiện ra lực lượng dao động khiến cho ánh mắt của ếch lộ ra vẻ cẩn trọng, bật mạnh về phía sau.



Vù!



Một lần nhảy mấy nghìn vạn dặm!



Nhảy đến vũ trụ hư không vô tận xa xôi.



Con ếch màu xanh bên kia đang chiến đấu cùng Kỳ Tiêu Vũ, cũng nhận được sự ngăn cản mãnh liệt của Kỳ Tiêu Vũ, Mặc Vũ Kiếm trong tay nàng còn mang theo một vết máu nhạt.



Đó là máu của ếch tôn!



Hai con ếch lớn màu lục dựa vào cùng một chỗ, con ngươi u ám nhìn chằm chằm Sở Mặc cùng Kỳ Tiêu Vũ. Trong đó một con ếch kêu lên một tiếng trước, sau đó miệng nói tiếng người, âm thanh của Đại Đạo trong vũ trụ hư không ù ù rung động.



- Loài người, giap hai bảo bối đó ra.



- Bảo bối không phải là của các ngươi!



- Nhanh lên giao ra đây!



Âm thanh của con ếch này rất nhanh, lạnh lùng nhìn chằm chằm Sở Mặc:



- Nếu không thì các ngươi sẽ hồn bay phách lạc!



Trên mặt Sở Mặc mang theo vài phần ngưng trọng, y quay đầu nhìn thoáng qua Kỳ Tiêu Vũ.



Kỳ Tiêu Vũ truyền âm cho Sở Mặc nói:



- Ta cũng là xem trong một bộ điển tịch cổ khoảng một kỷ nguyên trước, thấy giới thiệu về bọn nó. Nói là đây là sinh linh cảnh giới Chí Tôn rất kinh khủng, thuộc về loại kẻ mạnh hóa thạch. Một kỷ nguyên trước, trong chiến đấu, chúng nó từng bị đánh rơi cảnh giới. Nhưng sau đó giống như lại gần như hoàn toàn khôi phục! Nói chúng nó là một loại tộc rất thần kỳ...



Lúc này, một con ếch tôn khác cũng ộp ộp hai tiếng, sau đó nói:
Cho dù là lưỡi đã bị chém đứt một đoạn, con ếch tôn cha cũng không gấp gáp và phẫn nộ như vậy. Trong lòng của nó lúc này đột nhiên đầy vẻ hối hận. Đây đối với người trẻ tuổi, vốn sau khi giành lấy hai bảo bối đã chuẩn bị rời khỏi. Kết quả bởi vì chúng nó đến, Hắc Kim Điểu cảm thấy có chỗ dựa vào, lại bay ra. Nhưng lại bởi vì câu nói của ếch tôn mẹ mà khiến cho người ta sinh ra hoài nghi mãnh liệt!



Hiện tại hành động của người thanh niên này rõ ràng là đã nhìn thấu bản chất của Hắc Kim Điểu!



Thật là hối hận!



Con ếch cha khóc không ra nước mắt, giờ phút này của nó hối hận cực độ rồi!



Nếu nó có thể khống chế thời gian và năm tháng, nhất định sẽ làm cho thời gian quay ngược lại, sau đó nó sẽ ngăn cản ếch tôn mẹ, coi như chưa xảy ra chuyện gì. Hai bảo bối chưa rõ lai lịch bị cướp đi, có là gì đâu chứ? Vẫn hơn bí mật của Hắc Kim Điểu bị phát hiện vô số lần chứ?



- Tiểu tử, thả con nuôi của ta ra, ta có thể làm chủ, mặc cho ngươi rời khỏi.



Con ếch đực lạnh lùng nhìn chằm chằm Sở Mặc, trong miệng lại phát ra âm thanh của Đại Đạo.



- Ha ha, con nuôi của ngươi, là một khối thần kim?



Sở Mặc cười lạnh:



- Chẳng lẽ ngươi cũng có là loại thần kim có linh không thành sao?



Nói xong, hắn lạnh lùng nhìn thoáng qua con ếch tôn cha.



Thân hình con ếch tôn, lập tức run khẽ, loại cảnh giới này của nó, không ngờ vẫn có cảm giác bị người khác nhìn thấu nội tâm. Nó giận dữ hét:



- Con nuôi ta với ngươi không oán không thù!



Lúc này, đầu của Hắc Kim Điểu đã bị Sở Mặc lấy pháp lực Vô Pháp luyện chế thành một quả cầu màu đen mười trượng. Đến đây, muốn tiếp tục nén xuống, đã rất khó rồi!



Trong hư không, thân thể khổng lồ của Hắc Kim Điểu lúc này lại mọc ra một cái đầu khác. Trong đôi mắt thật lớn, phát ra một đạo thần quang, căm tức nhìn Sở Mặc.