Thí Thiên Đao
Chương 1736 : Thụ tổ lật lọng
Ngày đăng: 04:45 19/04/20
- A di đà Phật, chờ chúng chạy đến, ta chỉ cần dùng một đạo thần niệm là khiến cho linh giác chúng thức tỉnh, tự khắc tử vong.
Tượng Phật ba tấc nói rất nghiêm túc.
Sở Mặc cười nhạo:
- Thụ tổ, trông ta giống kẻ dễ bị lừa lắm sao? Đến lúc nào rồi mà ngươi còn nghĩ ta sẽ tin ngươi chứ?
- A di đà Phật, thí chủ hiểu lầm…
Tượng Phật được hợp lại từ mười một viên chân linh vẫn giữ vẻ mặt nghiêm trang từ bi nói:
- Bần tăng…
- Được rồi, đừng bần tăng này nọ nữa. Ngươi giả bộ không thấy mệt sao?
Sở Mặc liếc mắt mỉm cười. Diệp Thanh ngây dại. Mấy ngày nay, nàng vẫn đi với Sở Mặc, đã trải qua nhiều chuyện nhưng nàng chưa từng nghĩ chân linh tổ thụ có vấn đề. Sao công tử lại nói vậy chứ?
Nhìn Diệp Thanh đang ngơ ngác, Sở Mặc khẽ cười:
- Ngươi cảm thấy nó nói thật đúng không?
- Dạ… nhưng ta không có nhiều kiến thức như công tử.
Diệp Thanh nói xong đỏ mặt.
Sở Mặc cười ha ha, sau đó nói với tượng Phật:
- Ngươi đã tạo xong vòng vây rồi còn che giấu làm gì. Dù sao látnữa cũng lật bài thôi. Sao nào, ngươi nghĩ cứ gạt ta thì có thể đánh lén ta ư?
Chân linh thụ tổ vẫn bình thản nói:
Sở Mặc rốt cuộc cũng hiểu vì sao mẹ hắn lại để hắn đến đây. Chắc làvì thụ yêu rồi, đây chính là lễ vật mẹ hắn cho hắn.
Ở thế giới này, đúng là Sở Mặc không thể thi triển thần thông nhưng tử kim huyết mạch trong cơ thể hắn lại thức tỉnh. Cảm giác này khiến Sở Mặc hiểu mọi việc.
Hắn lập tức hiểu dụng ý của mẹ mình cùng biết người phong ấn thế giới này có liên hệ chặt chẽ với La Thiên hoàng tộc. Nếu không sao người có huyết mạch La Thiên hoàng tộc lại có thể sử dụng thần thông ở đây chứ?
Rắc một cái, Sở Mặc lại chặt thêm một đoạn cây. Công kích củaphần lớn thụ yêu cũng đồng thời tiến đến. Sở Mặc cười lạnh, ném Tam muội chân hỏa ra ngoài
Ngọn lửa màu lam nháy mắt che lấp tất cả thụ yêu. Đúng thế, che lấp tất cả.
Ngàn vạn thụ yêu giãy dụa kịch liệt, cả đám điên cuồng giống như đang khiêu vũ trong lửa. Thanh âm gào rú như sấm vang. Thần niệm điên cuồng nhảy múa trong hư không, cuối cùng trở thành tiếng rít gào.
Trong phút chốc, rất nhiều viên màu vàng sáng bay về phía cái cây nhỏ kia. Nó không nhịn được bắt đầu thu thập chân linh của mình.
Viên sáng bay đi, thụ tổ chết nhanh hơn. Tam muội chân hỏa cắnnuốt thụ yêu, một lượng lớn tinh khí cũng dung nhập vào khiến nó càng thêm lớn mạnh, cứ như Hỏa diệm sơn. Ngọn lửa màu lam của Cửu U.
Người đứng cách vạn dặm vẫn thấy rõ ràng cảnh tượng chỗ này. Vô số người kinh sợ, ngã quỵ xuống đất, quỳ lạy ngọn lửa màu lam này.
Nhờ có lượng lớn viên sáng bay vào, cái cây nhỏ bị Sở Mặc chém chỉ còn một đoạn đột nhiên hóa thành một gốc cây to lớn kim quang rực rỡ. Đồng thời, thụ tổ cũng sử dụng thần niệm hùng mạnh của nó đánh vào tinh thần của Sở Mặc, muốn trấn áp hắn. Hay nói chính xác là muốn giết hắn luôn. Đệ nhị Nguyên thần của Sở Mặc đang ngồi xếp bằng trong óc hắn. Đột nhiên, đệ nhị Nguyên thần mở mắt, ánh mắt bắn ra thần quang, khí tức hùng mạnh bộc phát.
Thần niệm vọt vào tinh thần thức của Sở Mặc cười độc ác:
- Tiểu tử, ngươi không để bản tôn có kết cục tốt chính ngươi cũng sẽ không sống được. Chúng ta đồng quy vu tận đi.
- Đồng quy vu tận à?
Đệ nhị Nguyên thần của Sở Mặc cười lạnh:
- Chính xác mà nói là chỉ có ngươi chết, còn ta vẫn sống. Đệ nhị Nguyên thần trực tiếp xuất thủ, sử dụng đại đạo nghiền ép.