Thí Thiên Đao

Chương 1744 : Khương Thái Nguyệt (2)

Ngày đăng: 04:45 19/04/20


Có thể tấn thăng đến cảnh giới gì thì phải xem cơ duyên và tạo hóa trong Sân Thí Luyện. Nhưng trước khi có cơ duyên và tạo hóa, hắn cũng sẽ không bỏ bê bất cứ thời gian tu luyện nào.



Lần này, Diệp Thanh ngộ đạo không ngờ dùng cả một tháng.



Trong lúc đó, Sở Mặc dùng thần kim mà lúc chém thân hình chim khổng lồ lấy được lúc trước để luyện chế một cái phôi kiếm thô cho Diệp Thanh. Cách thức luyện khí của Sở Mặc không quá cao minh, nếu cao hơn chút thì khối thần kim này ở trong tay Sở Mặc ít nhất đã có thểluyện chế ra Chí Tôn khí rồi. Nhưng bây giờ hắn không có năng lực đó, chỉ có thể luyện chế ra một phôi kiếm thô cho Diệp Thanh, tạm thời đạt đến cấp độ pháp khí cao nhất của Đế Chủ. So với rất nhiều vũ khí Chí Tôn khác thì phôi kiếm thô này không hề kém. Bởi vì nó còn có không gian trưởng thành rất lớn.



Có thể cho Diệp Thanh tự mình không ngừng luyện hóa, có một ngày nào đó, phôi kiếm thô này sẽ do Diệp Thanh tự mình luyện hóa thành một thanh kiếm sắc bén, trở thành lợi khí thật sự.



Cũng là pháp khí bổn mạng của Diệp Thanh. Một tháng sau, Diệp Thanh tỉnh lại sau khi ngộ đạo, trong mắt của nàng bắt đầu có một thế giới mông lung, thô giáp đang diễn hóa.



Đó, chính là Đạo!



Ở trong Sân Thí Luyện này, điều đầu tiên nàng nhận được hoàn toàn là cơ duyên của nàng, cũng là Đạo của nàng.



- Công tử, cảm ơn ngài!



Diệp Thanh quỵ xuống đất, nghiêm túc dập đầu với Sở Mặc.



Đó là đại ân! Ân tình nặng như trời bể!



Lần này Sở Mặc không nói gì nữa mà tiếp nhận cái cúi đầu của Diệp Thanh.



Chiến lực cảnh giới của Diệp Thanh rốt cục vì một lần ngộ đạo này mà tiến vào cấp độ Chuẩn Chí Tôn. Chiến lực cùng tu vi rốt cục đạt được sự cân đối. Tuy là còn có nhiều thứ cần học lắm nhưng tiến vào cảnh giới này đã coi như thần tốc rồi.



Tiểu nhị thấy cực phẩm Thiên Tinh Thạch, trong ánh mắt không cóbất kỳ cảm xúc nào dao động, chỉ thản nhiên gật gật đầu:
Chuyện này thật sự làm người ta chẳng biết nói thêm gì, quá đáng! Tuy các người đều là thiên kiêu mạnh nhất của Đại Vực, tuy là thực lực kém nhất của các người đều đang ở Chuẩn Chí Tôn đỉnh nhưng đây là quán rượu mà! Không phải quán trà, phải yên lặng như vậy à?



Lúc này, đột nhiên có một bàn ngồi ba người, bắt đầu dùng phương thức nói chuyện để trao đổi.



- Các người nói xem bây giờ Cơ tiểu Thiên Vương có thể lên Thiên bảng hay không?



Một người thanh niên nhìn qua khoảng 30 tuổi hỏi.



- Thực lực của Cơ tiểu Thiên Vương đã đủ nhưng vận may còn kémmột chút. Lần trước nghe nói hắn gặp phải người thứ 10 trên Thiên bảng là Khương Thái Nguyệt, tý nữa thì đã thắng rồi. Nhưng tiếc là Khương Thái Nguyệt cuối cùng thi triển đại thần thông của Khương gia, một chiêu đánh lui Cơ tiểu Thiên Vương. Nghe nói nếu không có chút quan hệ của Khương gia cùng Cơ gia hoàng thất, một chiêu đó... có thể đã muốn mạng của Cơ tiểu Thiên Vương rồi.



Một người trẻ tuổi khoảng hơn 20 tuổi mặt mày hớn hở nói.



- Aiz, Cơ tiểu Thiên Vương thật sự là hơi xui xẻo. Hắn tìm ai không tìm lại cố tình tìm Khương Thái Nguyệt. Nữ nhân kia...



Một thanh niên cũng khoảng 30 tuổi mặc hoa phục đang nói thì bênngoài có một nữ tử mặc đồ trắng đi tới, ánh mắt nhìn về phía thanh niên hoa phục chừng 30 tuổi.



- Ách...



Thanh niên mặc hoa phục vừa vặn đối mặt với vị trí đó. Đang nói đến ba chữ nữ nhân kia thì đã nhìn thấy nữ tử mặc đồ trắng đi vào, lời còn lại lập tức nuốt ngược vào trong, khuôn mặt nghẹn đến đỏ bừng.



Những người khác trên bàn cũng nhìn thấy nữ tử mặc đồ trắng, sau có người nhìn về phía thanh niên mặc hoa phục, trong con ngươi xuất hiện sự giễu cợt nhàn nhạt. Ai bảo ngươi ngứa miệng!



Trao đổi thần niệm không được sao? Lại cứ muốn nói ra miệng cho sảng khoái, bây giờ chính chủ đến rồi còn nói được nữa không?