Thí Thiên Đao
Chương 1746 : Đây là một nhân tài (1)
Ngày đăng: 04:45 19/04/20
Lá gan rất lớn
Trong lúc vô ý nghe được tất cả, trong lòng tiểu nhị quả thực khâm phục Sở Mặc đến mức phục sát đất.
Có thể chọc giận được Khương Thái Nguyệt nhẫn nhịn đến bây giờ vẫn chưa ra tay, đây dường như là người đầu tiên! Ít nhất trước đây, tiểu nhị đã vào Sân Thí Luyện 3 năm rồi còn chưa từng nghe nói có người có thể làm được như vậy.
Sở Mặc tựa vào ghế nhìn vẻ mặt tức giận của Khương Thái Nguyệt. Gương mặt giống như búp bê tinh xảo trắng nõn bị tức giận đến đỏ bừng. Nhưng Sở Mặc lại không có phản ứng dư thừa nào, vẻ mặt hư hỏng nói:
- Ta lại không biết cô.
...
Khương Thái Nguyệt đen mặt, hoàn toàn hết chỗ nói!
Lực sát thương của những lời này quá mạnh mẽ!
Người ta không biết ngươi, cho nên làm sao biết ngươi là người tốthay là người xấu? Có người xấu viết chữ “xấu” lên mặt mình sao?
Nhưng vấn đề là ngươi sao có thể không biết ta? Dựa vào cái gì không biết ta? Ngươi không thể không biết ta được!
Trong lòng Khương Thái Nguyệt sông cuộn biển gầm, lửa giận ngập trời. Nhưng một cô gái như nàng thật sự nói không lên lời. Tuy là trong lòng nghĩ như vậy nhưng nói ra, cho dù là nàng cũng sẽ cảm thấy điều đó quá tự kỷ.
Hít sâu một hơi, Khương Thái Nguyệt nhìn Sở Mặc, trầm giọng nói:
- Công tử...
Diệp Thanh ở đối diện có chút nóng nảy. Thật sự nàng không hề có chút kinh nghiệm nào, gần như cái gì cũng đều không hiểu. Nhưng điều này không có nghĩa là nàng không có đầu óc. Khi nàng phát hiện công tử vậy mà đang suy nghĩ để nàng bái người khác làm sư phụ thì nàng lập tức luống cuống.
Ra khỏi thế giới bị phong ấn kia, ở trong này nàng không quen chẳngbiết, người duy nhất có thể tín nhiệm cũng chỉ có mình công tử! Nếu công tử không cần nàng nữa, nàng cảm thấy bản thân từ nay về sau hoàn toàn không có chỗ nương tựa nữa rồi.
Sở Mặc nở nụ cười với Diệp Thanh ra hiệu cho nàng an tâm, đừng vội.
Lúc này, Khương Thái Nguyệt nói:
- Ngươi yên tâm, ta có thể lấy bản mạng Nguyên Thần thề, ta Khương Thái Nguyệt tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì có lỗi với Diệp Thanh, nàng tên là Diệp Thanh, đúng không?
Thấy Sở Mặc gật đầu, Khương Thái Nguyệt nói tiếp:
- Nếu nàng bái ta làm sư phụ thì chính là người thân cận nhất của ta trên đời này. Nói thật cho ngươi biết, ta còn chưa từng nhận đồ đệ nữa. Nàng vào dưới môn hạ của ta thì chính là đại để tử của ta. Ý nghĩa đó ngươi hiểu chứ?
Sở Mặc gật gật đầu, hắn đương nhiên hiểu được. Giống như Phương Lan, đó mới là đại đệ tử thân truyền của hắn.
Khương Thái Nguyệt nói tiếp:
- Cho nên, ta bảo đảm sự an toàn của nàng ở La Thiên Tiên Vực. Tin ta, ở bên cạnh ta, không ai dám động mảy may gì đến nàng. Cái gì mà Tu La tràng, cái gì mà máy xay thịt thiên tài, điều đó là nói với... vớingười khác mà thôi!