Thí Thiên Đao
Chương 1753 : Một cái bánh bao dẫn đến huyết án (1)
Ngày đăng: 04:45 19/04/20
Nói xong ông ta nhìn thoáng qua thiếu nữ giống búp bê:
- Hôm nay ta cho các người học một bài học cho tốt, để các người hiểu các loại khó khăn trong cuộc sống. Các người không cố gắng tu hành, kết cục chưa chắc sẽ tốt hơn đám nhóc này bao nhiêu.
Phía dưới, chỗ đống rác.
Lưu Phân Phong cảm thấy trong lòng tràn đầy cảm giác hạnh phúc, quá thích! Cũng không biết Hạo Nguyệt tông cử hành yến hội như thếnào lại còn lại nhiều thứ tốt như vậy?
Nhiều món ngon tinh mỹ đều rất đầy đủ, một chút cũng chưa động tới.
Đây quả thực là cực phẩm thật sự!
Cho dù là những người có tiền lỗ mũi hướng lên trời ở trấn trên cũng chắc chắn chưa được nếm mỹ vị nào như này, nhỉ?
Lưu Vân Phong nghĩ, ánh mắt của gã chăm chú vào một đống màu trắng gì đó trên mặt đất. Bánh bao!
Bánh bao thịt!
Không ngờ là bánh bao thịt!
Lưu Vân Phong tám tuổi kích động đến cả người muốn ngất đi. Nhiều năm kiếm sống ở bãi rác làm tính tình của gã rất bình tĩnh. Bởi vì quá mức kích động, dễ làm người khác chú ý. Như vậy sẽ không tốt.
Bánh bao thịt, đây chính là bánh bao thịt! Đây là đồ ăn bán chạy nhất ở đây. Bởi vì bình thường nó khá đầy đủ.
Sẽ rất ít người ném ra một nửa cái bánh bao thịt đang ăn dở!
Quan trọng hơn là, thịt của nó!
Hạo Nguyệt tông là môn phái nào? Đó là một trong những môn phái cường thịnh nhất ở Thiên Cương Đại Vực! Bánh bao thịt của bọn họ làm sao có thể sử dụng thịt thú vật tầm thường? Đều dùng thịt của mãnh thú cao cấp! Ăn một miếng, cũng có thể làm những thiếu niên đó đổ mồ hôi! Sau đó sẽ tăng rất nhiều sức lực.
Đây mới thực là đồ ăn cực phẩm.
- Ít nhiều cũng đều là của chúng tao, cho mày ăn hai miếng, khôngbắt mày nhổ ra là tốt rồi! Nhanh chóng giao ra đây!
Khi nói chuyện, hai thiếu niên đã một trước một sau chặn Lưu Vân Phong ở đó. Tuổi của bọn họ lớn hơn so với Lưu Vân Phong. Hơn nữa một thân thực lực đã gần tới Trúc Cơ. Nếu có tài liệu Trúc Cơ, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào cảnh giới đó. Nếu muốn đối phó với một đứa bé như Lưu Vân Phong thật sự quá dễ dàng.
- Xin các người, các ngươi nói với Cẩu ca một tiếng được không? Chúng ta vẫn luôn ở cùng nhau...
Lúc đó Lưu Vân Phong ngay cả tên cũng không có, đau khổ cầu xin. Một thiếu niên trong đó nhìn về phía thiếu niên mười tám mười chín tuổi. Người kia cười lạnh trên mặt:
- Đừng có nằm mơ, vẫn chưa động vào mày là bởi vì mày coi như cũng thành thật làm đúng bổn phận, nhưng hôm nay mày không nên lấy cái bánh bao thịt kia, lại càng không nên ăn! Giao nửa cái bánh trong tay mày ra đây. Tao sẽ thay mày cầu xin Cẩu ca cho, bảo hắn không giết mày...
- Các ngươi... Muốn giết ta?
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của Lưu Vân Phong tràn đầy kinh ngạc và sợ hãi, không nhịn được lớn tiếng hỏi:
- Vì sao?
Trên chiến thuyền, gần như tất cả thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi đều sợ ngây người. Bọn họ cũng nhìn Sư phụ mình, trong ánh mắt đều có vẻ khó hiểu. Giới tu hành vì thiên tài địa bảo, vì công pháp, nữ nhân, giết người cướp của cũng không phải điều gì ngạc nhiên. Nhưng bọn họ còn chưa thấy vì cái bánh bao thịt mà muốn giết người bao giờ.
Lão già thản nhiên nói:
- Đây là nhân tính. Mấy đứa nhỏ này đã bắt đầu tạo thành thế lực nhỏ, muốn thanh trừ người ở ngoài thế lực mình. Như vậy về sau đồ ăn đó tất cả đều của bọn nó.
- Chỉ vì một chút đồ ăn... Những thiếu nam thiếu nữ trẻ tuổi này đều bị chấn động nặng. Lần đầu tiên bọn họ thật sự thấy được sự tàn khốc của thế gian này. Mấy thiếu nữ thậm chí khó có thể chịu được.
Giống như lời nói của lão già, lúc này, bên cạnh bãi rác phía dưới, giết chóc đã bắt đầu.
Một đám thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi rút vũ khí trên người ra điên cuồng chém giết những người khác.
Thiếu niên vây quanh Lưu Vân Phong một đứa trong đó bắt đầu hơi do dự, nhưng sau khi người kia nói một câu rốt cục cũng lạnh mặt, rútđao nhọn của mình ra.