Thí Thiên Đao

Chương 1775 : Cướp địa bàn (2)

Ngày đăng: 04:45 19/04/20


Sinh linh giống rồng giận không kiềm được, gần như muốn nổi điên. Nó cảm thấy sự đau đớn mãnh liệt truyền tới từ sống mũi, sự đau đớn đó thậm chí còn ảnh hưởng tới cả suy nghĩ của nó nữa!



Grrrào!



Nó rống lên giận dữ, lại phun tiếp ra một ngọn lửa rồng.



Trong ngọn lửa rồng này ẩn chứa tinh khí của sinh mạng vô cùnghùng mạnh của nó!



Ngọn lửa này vì thế trở nên càng kinh khủng!



Thậm chí đến Sở Mặc cũng không muốn đối đầu trực diện.



Tay hắn múa Hàn Nguyệt đao, thân hình mơ hồ, thoắt ẩn thoắt hiện trong trời đất. Sau khi chém ra một nhát đao thì không hề ngừng lại mà lập tức chạy tới mục tiêu kế tiếp.



Hư không xa xôi, vẻ mặt cô gái áo tím vô cùng rung động, lẩm bẩm nói:



- Tên to xác kia xong rồi!



Một đao nối một đao, tốc độ của Sở Mặc quá nhanh, không ngừng để lại trên người sinh linh giống rồng này nhiều vết thương cực lớn. Máu tươi nhanh chóng gộp lại thành một dòng sông máu, thấm vào trong đất, sau khi thấm đẫm lại nhanh chóng chảy vào các vùng trũng.



Một lát thôi đã tạo thành mười mấy hồ máu lớn nhỏ!



Nhìn thoáng qua đã thấy rợn người!



- Cút đi, hoặc là chết. Sở Mặc truyền thần niệm tới.



Sinh linh giống rồng lại rít gào điên cuồng thêm trận nữa, thu nhỏ thân hình cực hạn thành một trượng, cử động như gió táp sấm sét, xông tới hướng Sở Mặc.



Nó đã bị Sở Mặc chọc giận hoàn toàn, muốn quyết một trận tử chiến với Sở Mặc.
Trong hư không xa xôi, cô gái mặc váy tím hơi hơi nhíu mi, nàng có chút kinh ngạc, tuy nàng không nhìn thấu được bí mật trong cơ thể Sở Mặc, nhưng có thể cảm giác được sự đột phá của hắn không giống các Chuẩn Chí Tôn thông thường.



Tu sĩ bước vào cảnh giới Chí Tôn mới xem như thành đạo, thành tựu đạo thuộc về chính mình.



Trước đây, cho dù lực chiến của Chuẩn Chí Tôn có mạnh tới đâucũng không mang đạo hoàn chỉnh. Cho dù là thiên kiêu tuyệt thế cũng không làm được điều này. Người có thể vào sân thí luyện nào ai không phải tuyệt thế thiên kiêu?



Cô gái áo tím rất rõ điều đó, nhưng nàng lại cảm thấy trên người Sở Mặc có một loại khí thế hoàn toàn khác với các Chuẩn Chí Tôn thông thường.



- Đúng rồi, thời khắc khi hắn chiến đấu với sinh linh giống rồng kia, khí thế mà ta cảm nhận được trên người hắn… chính là Chí Tôn!



Đôi mắt của cô gái trừng lớn, điều này… điều này sao có thể? Cô gái váy tím nhìn về phía Sở Mặc với ánh mắt không thể nào tin nổi, hai đôi mày chau lại gần như xoắn vào một chỗ.



Người này… thật quỷ dị!



Đúng lúc đó, nàng thấy một hơi thở kinh thiên động địa vọt thẳng lên trời cao.



Răng rắc!



Trên bầu trời không một gợn mây trực tiếp giáng xuống cột sét màu tím sậm. ——



Thiên kiếp trực tiếp đánh xuống mà không có mây thiên kiếp? Đây là tình huống gì vậy? Vẻ mặt cô gái váy tím vô cùng kinh ngạc, quả thực có chút không dám tin. Nàng chưa từng gặp thiên kiếp Chí Tôn nào kỳ quặc như vậy. Không, phải nói là nàng chưa từng gặp loại thiên kiếp này!



Sở Mặc cũng chưa từng gặp.



Hắn rất kinh ngạc, nhưng trong nháy mắt hắn đã chuẩn bị kỹ càng.



Đạo đài khắp thân hắn đồng loạt bùng nên từng tiếng nổ vang, tạothành một khu vực, tiếp nhận cột sét kia lặng yên không tiếng động.