Thí Thiên Đao

Chương 1777 : Thiên kiếp Chí Tôn (2)

Ngày đăng: 04:45 19/04/20


Răng rắc! Rốt cục trong nháy mắt khi mây thiên kiếp đã ngưng tụ xong, một cột sét từ trên trời giáng xuống bổ về phía Sở Mặc.



Cột sét này, đã hoàn toàn thuần túy một màu đen!



Đen như mực!



Sát khí ẩn chứa trong tia sét đã đặc tới tột đỉnh.



Chỉ sợ dù là một ngôi sao thật lớn cũng bị sét đánh vỡ tan, không chừa lại cặn. Sở Mặc dùng đạo của chính mình, lấy cứng chọi cứng với cột sét kia, sau đó, thân hình của hắn không ngừng bay hướng lên bầu trời. Đã tiếp cận rất gần với quầng mây thiên kiếp kia rồi!



Răng rắc!



Lại một cột sét giáng xuống!



Bổ một cách chuẩn xác lên người Sở Mặc, truyền từ đỉnh đầu vào thẳng trong cơ thể hắn. Mục tiêu chính là nguyên thần thứ hai!



Trên người nguyên thần thứ hai trong thiên linh cái* mặc một bộchiến giáp được ngưng kết từ tinh khí, chiến giáp này chắc chắn vô cùng. Ánh sáng loang loáng đủ mọi màu sắc. Nhưng dưới đòn sấm sét kia, áo giáp nhanh chóng tiêu tan! Nguyên thần thứ hai bị sét đánh cho trực tiếp bị nứt toác.



* Thiên linh cái: hộp sọ đỉnh đầu.



Sở Mặc hộc một ngụm máu, trạng thái tinh thần lập tức rơi vào uể oải cực độ. Nguyên thần bị thương nặng mà tinh thần còn có thể tốt mới là gặp quỷ.



Nhưng thân hình của Sở Mặc cũng không dừng lại, trực tiếp lao vào giữa đám mây kia. Hành động này của hắn chẳng khác nào chọc vào tổ ong vò vẽ, hai cột sét đen xì như mực mang theo sát khí vô tận hung hăng bổ về hướng Sở Mặc.




Cuối cùng mới tạo nên một thiên kiêu tuyệt thế chân chính.



Không ai mãi mãi ở bên cạnh mình trên con đường này, cô độc, sợhãi, bất lực luôn tràn ngập. Thậm chí có đôi lúc còn cảm thấy tuyệt vọng!



Nếu không có năng lực chịu đựng nhất định, thì cũng đừng bước chân lên con đường tu luyện.



Bên ngoài thân thể Sở Mặc không ngừng xuất hiện các vết nứt nẻ, nhìn thấy rợn người, cứ như một món đồ sứ vỡ rồi lại được gắn lại với nhau!



Hắn dùng pháp lực tối cao chữa trị. Phục hồi, lại nứt nẻ, lại phục hồi, rồi lại nứt nẻ! Như là một quá trình lột xác dài dòng.



Trong quá trình này, Sở Mặc không ngừng hộc máu. Loại đau đớn đó người thường khó lòng hình dung nổi. Đổi lại là các Chuẩn Chí Tôn khác trải qua một lần như vậy sợ rằng đã sớm gục ngã rồi.



Dù là một Chí Tôn, cũng khó lòng chịu đựng được dạng độ kiếp này của hắn.



Thiên kiếp trong đạo đài không ngừng nổ vang, hơn nữa còn có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng dưới sự trấn áp của Sở Mặc thì vẫn chưa kịp gây nên thương tích gì. Trên đạo đài, dấu ấn sấm sét kiacùng càng thêm rực rỡ, tràn ngập một sức sống khác thường.



Bởi vì bản thân sấm sét đã là sự hủy diệt, tràn ngập sức mạnh mang tính hủy diệt. Nhưng bản thân đạo hạnh của Sở Mặc, cũng là sức sống dồi dào vô tận.



Giống như một đại vũ trụ vừa được diễn giải từ khi hình thành vậy, sức sống này không có bất cứ lực lượng hủy diệt hay tử vong nào ngăn trở được. Sức sống trong thân thể Sở Mặc vô cùng mạnh mẽ, mạnh mẽ tới mức đủ để trấn áp đạo sấm sét.



Nhưng hai bên nhất định phải dung hòa được với nhau. Cho nên mớixuất hiện kết quả thoạt nhìn quái gở nhưng lại hết sức bình thường như vậy.