Thí Thiên Đao

Chương 1822 : Phong Thần bảng (1)

Ngày đăng: 04:46 19/04/20


- Đi?



Lưu Vân Phong lẩm bẩm:



- Rời khỏi vũ trụ này sao? Tử Đạo gật đầu:



- Đúng vậy, nhưng mà rời khỏi vũ trụ này sẽ xuất hiện chuyện như thế nào, ngay cả Thái thượng, chỉ e cũng rất khó nói. Hơn nữa, thế gian còn có Phong Thần bảng. Nghe nói, cao thủ Vô Thượng thật ra để ý nhất thực sự không phải là những vãn bối đã vào Tổ Cảnh nhiều năm, mà là sợ những người trên cả tổ cảnh sẽ vào Phong Thần bảng của họ.



- Phong Thần bảng?



Hai người Lưu vân phong và Sở Mặc đều ngớ mặt ra. Cho tới giờ họ vốn chưa nghe nói tới thứ này.



Tử Đạo nói:



- Đó ta cũng chỉ nghe nói thôi, không biết kỹ lắm, nói là trong toàn bộ Hồng Mông Đại vũ trụ có vô số vũ trụ giống với La Thiên. Từ sơ khai Hồng Mông, trong trời đất đã tạo thành một tấm Phong Thần bảng. Phong Thần bảng sẽ sẽ chạy về phía các vũ trụ. Nhưng không có ai biết khi nào thì nó sẽ xuất hiện, cũng không ai biết cao thủ thế nào mới có thể lên bảng. Nhưng có một cách nói thế này, ít nhất là Tổ Cảnh mới có tư cách lên được bảng.



- Lên được bảng đó mới thật sự là thần. Tuy là cảnh giới không cao sâu như Thái thượng, đạo hạnh cũng không mạnh mẽ như vậy nhưng cũng là Hồng Mông vũ trụ thật sự thừa nhận, tán thành mà sắc phong thần linh! Là có thần cách. Tử Đạo gượng cười nói:



- Về việc này ta thật sự không hiểu lắm. Ta cũng chỉ nghe như vậy thôi... aiz, nói thật, ta cũng chỉ nghe ngoại tổ phụ nói vậy.



- Lão tổ cao thủ Vô Thượng của Tử gia?




- Tuy nhiên, thế sự vô thường, Phật tổ đúng là vẫn còn để lại một đường sống. Nếu không phải cậu, Hầu Đại Thánh làm sao có thể được thả ra? Cho nên, một đám ép một người làm đó đều là nhân quả cả! Cũng không biết cao thủ Vô thượng đó có thể có bao nhiêu? Cũng không biết Phogg Thần bảng kia rốt cục có xuất hiện ở La Thiên vũ trụ chúng ta hay không. Nếu không xuất hiện, đám người kia, nhất định sẽ bị điên.



- Thần Linh được trời đất sắc phong thật sự quan trọng như vậy sao?



Lưu Vân Phong hỏi.



Tử Đạo nhìn hắn một cái:



- Tới cảnh giới Thái thượng rồi đã bất tử bất diệt, vĩnh viễn vượt qua luân hồi, thật sự hết sức mạnh mẽ. Nhưng người ta vẫn muốn nghịch thiên! Cho dù sinh linh tu luyện cái gì, mỗi bước đều đang nghịch thiên! Bởi vì dựa theo quy tắc của thiên đạo, cho dù sinh linh nào cũng đều có sinh lão bệnh tử. Cho dù ngươi hùng mạnh cỡ nào, thọ nguyên tới thì nhất định phải chết! Đó là quy luật! Nhưng thần lại khác! Thần là do trời đất này thừa nhận, không phải là vùng trời này của chúng ta mà là cả Hồng Mông vũ trụ. Bao hàm cả La Thiên vũ trụ vô lượng. Điều đó có ý nghĩa thế nào?



Sở Mặc hạ giọng nói:



- Ý nghĩa là chỉ cần được lên Phong Thần Bảng là có thể từ nay vềsau vĩnh viễn siêu việt cách xa khỏi luân hồi, bất tử bất diệt, nhận được sự công nhận thật sự của trời đất, còn có thể tùy ý ngao du trong vũ trụ mênh mông vô tận, trải nghiệm tất cả phong cảnh trên thế gian này. Còn có ý nghĩa nữa, lên Phong Thần Bảng chẳng khác nào đã có được danh nghĩa chúa tể của chúng sinh, có thể đại diện cho ý trời mà làm việc.



Mặt Lưu Vân Phong dại ra.



Tử Đạo gật đầu:



- Cho nên, cao thủ vô thượng đó coi thiên hạ là một bàn cờ cực lớn...