Thí Thiên Đao

Chương 1841 : La Thiên Hoàng thành (1)

Ngày đăng: 04:46 19/04/20


Trước mặt những người khác, nàng vĩnh viễn là một nữ vương cao cao tại thượng!



- Được rồi, hắn nói một năm, ông kêu con cách xa hắn một chút, ông lại nói đao của hắn … con hình như hiểu được gì rồi, nhưng mà lão tổ tông, con người này thật sự không tệ đó! Con tiếp xúc qua rồi.



Khương Thái Nguyệt nhanh mồm nhanh miệng nói.



- Ừ, huyết mạch hoàng thất, chung quy sẽ không quá kém.



Lão già 80 tuổi nói.



- Hắn là...



Khương Thái Nguyệt nháy mắt trừng lớn, sau đó ánh mắt lộ ra một chút vẻ kinh hãi, nhìn lão già 80 tuổi nói:



- Lão tổ tông...



- Ừ, cho nên, con hiểu đó.



Lão già 80 tuổi nói xong, thân hình của ông đột nhiên biến mất ở nơi đó, tựa như chưa từng xuất hiện qua.



Vẻ mặt Khương Thái Nguyệt khiếp sợ đứng ở đó, trong ánh mắt lại lóe ra hào quang vô cùng rực rỡ.



Đao, hoàng thất huyết mạch, lời tiên đoán!



Nàng hiểu!



Nàng rốt cuộc biết tên kia là ai rồi!



- Đằng gia gia, con có việc, con đi trước, vài bữa lại thăm người nữa!



Khương Thái Nguyệt thi lễ với cây mây già, sau đó thân hình chợt lóe, nháy mắt biến mất trong không khí.




Sau một khoảng thời gian ở trong Thí Luyện Trường, y cần trở về phục mệnh một lần, đem những tin tức thu thập được trong Thí Luyện Trường nói cho phụ hoàng nghe. Sau đó, phụ hoàng lại chỉ điểm cho y gì đó, y lại trở về Thí Luyện Trường.



Chỉ có điều lúc này đây, Cơ Khải nhận thấy được không khí hoàngcung có vẻ không đúng lắm.



Ngày trước y tới nơi này, không khí hoàng cung vẫn rất là hiền hòa. Sóng gió bên ngoài lớn bao nhiêu, thật ra cũng không ảnh hưởng đến nơi này.



Nhưng hôm nay, y phát hiện toàn bộ hoàng cung bao gồm bốn phía, dường như đều bị một cỗ khí tức áp chế bao phủ.



- Chẳng lẽ là bởi vì con khỉ kia sao?



Là Hoàng tử, Cơ Khải tất nhiên không vô tri như vậy. Y cũng biết, con khỉ từng đại náo La Thiên Tiên Vực kia bị người trong Thí LuyệnTrường thả chạy mất rồi.



Vô số người đi truy xét, rốt cuộc là ai thả con khỉ kia. Tra tới tra lui, cũng không tra ra một ai cả.



Đến hiện tại, rốt cuộc là ai thả con khỉ kia đã không quan trọng nữa. Quan trọng là … con khỉ kia đã trở lại.



- Truyền Cơ Khải!



Cửa Hoàng cung đột nhiên xuất hiện một gã thị vệ, trầm giọng tuyên chỉ. Đây không phải hoàng cung thế tục, còn tồn tại những người như là thái giám. Đây là La Thiên hoàng tộc hoàng cung, tùy tiện một người thị vệ cũng có cảnh giới chuẩn thánh. Thậm chí một số hộ vệ bên cạnh đế vương, toàn bộ đều có là cảnh giới thánh nhân cao nhất.



Bọn họ cũng là con cháu hoàng tộc, chỉ trung thành với một người đế vương!



Một thế hệ đế vương, một thế hệ thị vệ, một thế hệ thần tử.



Cơ Khải hít sâu một hơi, sửa sang lại dáng vẻ một chút, sau đó lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn nhất, gật gật đầu hướng về phía lão thị vệ, lúcnày mới cất bước đi vào hoàng cung.



Lão thị vệ cũng nở một nụ cười với Cơ Khải, con nối dòng của đương đại đế vương tuy đông nhưng Cơ Khải đích xác là một trong những Hoàng tử ưu tú nhất. Ít nhất, trong lòng của y, có ưa thích Cơ Phát hơn một chút.



Chín chắn, nghĩa khí, lễ độ. Mấu chốt là thiên phú của y cũng tốt, thực lực cũng đủ hùng mạnh. Mấy năm nay tuy rằng do tham dự một chút chuyện chính sự, đối với việc tu luyện có chút lơ là, nhưng vẫn có thể nằm trong vị trí 10 đại cao thủ trong Thí Luyện Trường, rất là khác nhau. Cơ Khải sau khi tiến vào Hoàng cung, đi qua hàng loạt thông thiên trụ màu vàng rất lớn, lướt qua tường đạo pháp trận. Trong nội bộ hoàng cung là một thế giới Đại Thiên chân chính!