Thí Thiên Đao

Chương 1843 : Khí thế dâng lên (1)

Ngày đăng: 04:46 19/04/20


Cơ Thanh Đàm nhìn lên trời cao, nhẹ nói câu:



- La Thiên hoàng tộc chúng ta, thời gian phục hưng... Tới rồi!



……….



Lúc này, Sở Thiên Cơ đứng ở hư không cách xa La Thiên Hoàng thành mấy trăm dặm, nhìn tòa Hoàng thành cổ long khí ngút trời, dài hàng vạn dặm.



Hạ giọng nói:



- Cục cưng, ta tới đón ngươi về nhà!



Trong phút chốc, trên người của Sở Thiên Cơ, tách ra năm màu hào quang rực rỡ, một khí tức đại đạo to lớn thuận theo cơ thể y mà dâng lên.



Sau đó, không ngờ ngoài La Thiên Hoàng thành mười tỷ dặm bộc phát ra một long khí, nháy mắt đã hòa thành một thể!



Toàn bộ La Thiên Hoàng thành, đều bị chấn động!



- Có người thành thánh! Trong lúc nhất thời, không biết có bao nhiêu tồn tại hùng mạnh, toàn bộ đều đồng thời nói câu này.



Tiếp theo liền thấy khu vực La Thiên hoàng thành cũng xuất hiện một hào quang xán lạn nhiều màu, đạo hào quang kia, trực tiếp hòa cùng long khí Hoàng thành thành một thể.



Lại một thánh nhân, được sinh ra!



Một con khỉ nhỏ bé lại vô cùng gầy yếu, trong tay cầm theo một cái cây thiết bảng cực lớn, không cân xứng với thể hình của nó chút nào, đứng trong hư không, cách xa La Thiên Hoàng thành trăm tỷ dặm, ở giữa cách một biển tinh vực. Nhìn về phía La Thiên Hoàng thành, phát ra một trận cười hô hố:



- Ha ha, một ngày hai thánh, thú vị, thú vị! Các ngươi rắp tâm đùa bỡn đế vương, năm đó không phải chê hầu gia ta phiền sao? Hiện tại biết cái tốt của hầu gia rồi à?



Khi đang nói chuyện, một luồng hào quang đẹp mắt, trực tiếp từ vũ trụ xa xôi đánh úp lại, đến nơi này, một biến thành hai, trực tiếp bắn vềphía La Thiên Hoàng thành!



Trong Hoàng thành, nháy mắt dâng lên một con rồng vàng vô cùng lớn, hướng về hai luồng sáng kia rít gào!



Đó là long khí!
- Đa tạ Đại Thánh.



- Không cần ngươi tạ ơn, đứa bé kia, ta đây bao che đấy! Bảng hiệu các ngươi sáng thêm một tí!



Âm thanh của con khỉ ù ù rung động, chấn động ở toàn bộ trên khoảng không Hoàng thành. Trong hoàng cung, con mắt của La Thiên đế vương kia lóe ra hào quang, sau đó, vẻ mặt nghiêm túc kia, một nụ cười đang từ từ tràn ngập.



Sau đó, y dặn dò nói:



- Đón Sở Thiên Cơ đến Hoàng thành, sắp xếp cho y gặp mặt Thanh Vũ.



- Bệ hạ, đây … có phải không?



Trong không khí, truyền đến một âm thanh chần chừ.



- Đi đi, con khỉ kia đã trở lại, bọn họ đã không có tâm tư gì quản chúng ta bên này đâu. Đế vương trầm giọng nói:



- Hơn nữa, đường đường La Thiên hoàng tộc, bị bọn họ áp chế nhiều năm như vậy, chẳng lẽ còn chưa đủ sao? Còn muốn như thế nào nữa? Thật sự muốn cá chết, lưới cũng rách à.



- Sớm biết như vậy, có lẽ sớm thả con khỉ kia rồi.



Trong không khí, âm thanh truyền lại.



- Con khỉ kia, chỉ có người thừa kế được tuyển chọn của Phật môn mới có năng lực để thả. Chúng ta … ngay cả có năng lực đó, cũng không thể thả được. Phật đà là người có đại trí tuệ, khâm phục! Lần này, đồng nghĩa thiếu Phật môn một nhân quả rồi. Đế vương nhẹ giọng, sau đó nói:



- Đi đi.



- Vâng!



Sở Thiên Cơ cũng không ngờ tới, y sẽ thành thánh lúc này. Cảm giác vui sướng đó, còn có đại đạo gia thân sau khi thông hiểu đạo lí mang lại cho y một loại cảm giác cực kỳ hạnh phúc.



Tuy nhiên tiếp theo, y liền bắt đầu đợi Thiên kiếp giáng lâm.