Thí Thiên Đao
Chương 1876 : Nhập Thánh
Ngày đăng: 04:47 19/04/20
Thể tổ cảnh!
Ngũ Hành Đạo Cơ!
Huyết mạch hoàng tộc!
Thân mang sức mạnh sấm sét!
Có thể nắm giữ thanh tuyệt thế hung đao kia! Hơn nữa từ trong cách chiến đấu của hắn, rõ ràng có thể cảm thấy, thứ Sở Mặc nắm trong tay, vượt xa những thứ bây giờ bọn họ nhìn thấy.
Trên đời này, sao có thể thật sự tồn tại loại người như vậy?
Bất công!
Thật là quá bất công!
Đặc biệt là người trong trận doanh Chung gia, tưởng chừng sắp bị kích động đến phát điên rồi. Loại cảm giác này, bọn họ từ trước đến nay chưa từng trải qua. Bất lực đến mức tuyệt vọng.
Trong sân lôi đài, Sở Mặc đã xông tới trước mặt Chung Thánh. Hai bên triển khai chiến đấu vô cùng hung bạo.
Quả nhiên, giống như điều mà vô số người đã phỏng đoán, trận chiến này nhìn như không hề ngang tài ngang sức, nhưng lại xuất hiện một loại thế lực ngang nhau!
Có điều… sự tình không đơn giản như vậy, khí thế trên người Sở Mặc, đang trong quá trình không ngừng tăng lên. Bởi vì Thiên kiếp khủng khiếp kia, hiện giờ chỉ còn lại một mục tiêu là Sở Mặc, không ngừng bổ về phía hắn.
Sở Mặc chưa từng nghĩ đến chuyện bước vào cảnh giới Thánh Nhân trong lúc này, nhưng hiện giờ hắn đang qua Thánh Nhân kiếp!
Nói cách khác, mỗi một đạo Thánh Nhân Thiên Lôi giáng xuống đều làm cho khoảng cách của Sở Mặc và cảnh giới Thánh Nhân này… gần thêm một bước!
Vả lại Chung Thánh, y hiến tế tính mạng, thân xác và máu của bản thân hoà làm một thể với chuông tang mệnh. Chỉ còn sót lại tinh thầnbám vào chuông tang mệnh. Tuy rằng chiến lực đạt được tăng cao đến mức không thể tin nổi. Nhưng y lại mất đi tất cả đạo hạnh!
Chỉ còn lại chuông tang mệnh tổ khí, và bản năng chiến đấu của y.
Hai ngón tay từ trên trời rơi xuống, đế vương dưới mui che hạ giọng nói:
- Cháu trai, đây là một chút đền bù của cậu đối với ngươi! Nói xong, y kết xuất thủ ấn, một luồng sức mạnh vô hình lập tức hoá hai ngón tay to như hai cây cột chống trời kia thành hai đường tinh khí. Tinh khí như rồng, chui vào giữa thân thể Sở Mặc.
Trên trời cao truyền tới một giọng nói vô cùng tức giận:
- Tiểu bối, cả đời này ngươi đừng hòng bước vào cảnh giới kia!
Dưới mui che, đế vương khẽ cười:
- Không sao.
Bàn tay to lớn bị chém rụng mất hai ngón kia, đã hoàn toàn biến mất. Lúc này, tất cả mọi thứ trong tiểu thế giới này lập tức khôi phục lại bình thường.
Tất cả mọi người đều biết chuyện gì đã xảy ra, toàn bộ tiểu thế giới là một mảnh tĩnh mịch, không có một chút âm thanh.
Thí Thiên chém đứt Thí Thần mâu, điên cuồng giành lấy năng lượng khủng khiếp khó có thể tưởng tượng bên trong nó.
Đặc biệt là vết máu rõ ràng trên mũi thương của Thí Thần mâu, trong nháy mắt đã bị Thí Thiên hấp thu. Thí Thiên kia vốn là thanh đao huyết sắc yêu dị, bỗng chốc càng thêm rực rỡ loá mắt! Ầm ầm!
Trong thời khắc này, vô số tia sấm sét rơi xuống người Sở Mặc.
Hàng ngàn hàng vạn tia sấm sét lao vào người hắn!
Cả một vùng trời đất kia khoảnh khắc này tưởng như đã trở thành một biển sấm sét!
Trên lôi đài, không ai có thể ngồi yên được nữa, ngay cả đế vương cũng đứng lên từ dưới mui che, trong ánh hào quang mông lung, một đôi mắt vô cùng lo lắng nhìn biển sấm sét. Thân là đế vương, không phải làkhông giữ được bình tĩnh, chỉ là vì trong lòng có tình.
Hai đường tinh khí như rồng kia xoay tròn rồi chui vào thân thể Sở Mặc. &