Thí Thiên Đao

Chương 1886 : Ức hiếp người quá đáng (1)

Ngày đăng: 04:47 19/04/20


Lúc này, hai tu sĩ canh giữ sân thí luyện kia cung kính hành lễ vớithanh niên này:



- Bái kiến đại nhân!



Thanh niên này không thèm liếc mắt nhìn hai người kia, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn Sở Mặc:



- Có phải ngươi cảm thấy Bắc Đẩu đại vực suy yếu, nên muốn tới hưởng chút lợi ích phải không? Thức thời đấy, nhưng ngươi từ nơi nào tới thì mau cút về nơi đó, thành thành thật thật ở sân thí luyện tranh đấu vị trí Thiên Địa Nhân bảng của các ngươi đi. Bắc Đẩu đại vực không phải nơi ngươi có thể tới!



Thái độ cứng rắn mạnh mẽ này ít nhiều khiến Sở Mặc có chút bấtngờ, hắn hơi nhíu mày, nhìn thanh niên này nói:



- Người ngoài không thể tới Bắc Đẩu đại vực này sao?



- Đúng vậy, ngươi rất thông minh.



Khoé miệng của thanh niên này cong lên, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói:



- Ngươi cũng không cần cảm thấy như vậy rất mất mặt, nói thật cho ngươi biết, mười năm sau, ngươi tha hồ tới Bắc Đẩu đại vực. Đến lúc đó, nếu có duyên gặp lại, thậm chí tại hạ có thể đã làm ông chủ, sẽ tiếp đã ngươi thật tốt. Ta là Tề Bằng, đến lúc đó, ngươi lại tới Bắc Đẩu đại vực, tuỳ tiện hỏi một người, người đó sẽ dẫn ngươi tới tìm ta. Tề Bằng nói xong, nhìn Sở Mặc:



- Hiện tại, mời trở về đi.



Sở Mặc nhìn Tề Bằng, lắc đầu:



- Nếu ta không trở về thì sao?



- Vậy ngươi chính là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt rồi.



Tề Bằng dường như đã sớm đoán được Sở Mặc sẽ lựa chọn như vậy, nhún vai nói:



- Không giấu gì ngươi, một tháng nay ta đã chém chết ba kẻ muốn tới Bắc Đẩu đại vực kiếm lợi rồi. Nếu như ngươi muốn làm kẻ thứ tư, vậy ta đây cũng không có ý kiến.



Sở Mặc nhìn Tề Bằng, thản nhiên nói:




Ầm!



Ầm!



Hai tiếng nổ vang lên, đầu của hai người này bể ra, thành một đống nhão nhoét.



Tề Bằng vung tay giết chết hai Đế Chủ cấp cao, giống như là nghiền chết hai con giun bé nhỏ, trên mặt căn bản không chút biểu cảm. Nhưngánh mắt âm u của y lại nhìn về phía cổng vào sân thí luyện, lẩm bẩm:



- Lão tổ không muốn đánh rắn động cỏ, cho nên không phong ấn nơi này, vậy mà lại cứ có nhiều kẻ không biết sống chết như vậy, muốn tới đây hưởng lợi, thật là đáng chết!



Sau đó, thân ảnh Tề Bằng dần dần biến mất trong hư không.



Sở Mặc đã sớm rời khỏi cổng vào, hắn không gây chuyện ở đó cũng là không muốn hành sự quá mức phô trương, dẫn tới sự chú ý của người khác.



Từ chỗ Tề Bằng Sở Mặc có thể cảm nhận được một chuyện, thanhdanh suy yếu mấy năm nay của Bắc Đẩu đại vực hẳn là chính bọn họ cố tình tạo ra!



Tuy rằng tạm thời vẫn chưa rõ rốt cuộc Bắc Đẩu đại vực hùng mạnh thế nào, nhưng nhìn trước mắt, bọn họ tuyệt đối không thua gì Thiên Cương đại vực!



Đã như vậy, vì sao còn truyền ra thanh danh rất suy yếu? Hơn nữa, khiến người ta cảm thấy là ngày càng suy yếu. Giống như thời kỳ giáp hạt. Rốt cuộc bọn họ đang cất giấu bí mật gì?



*thời kỳ giáp hạt: dễ gây đói kémBên trong lời nói của Tề Bằng, đã để lộ ra một chuyện, y nói, mười năm sau hãy tới, y có thể đã là ông chủ rồi, sẽ tiếp đãi Sở Mặc thật tốt. Nhưng hiện tại không được…



Sở Mặc nhíu mày, thầm nghĩ: ba viên huyết nguyệt Giám Thần, Trảm Đạo, Quy Nhất cũng đều có thể tập trung ở Bắc Đẩu đại vực. Hỗn Độn huyết nguyệt còn nói hai đại vực Viêm Hoàng và Bắc Đẩu cất giấu cơ hội thành thần. Lẽ nào… có liên quan tới chuyện mà Tề Bằng nói hay sao?



Trong lòng Sở Mặc thầm suy tính về mối liên hệ giữa những chuyện này, chân lại không ngừng bay vào sâu trong Bắc Đẩu đại vực. Cảnh giới Thánh Nhân, một bước một thế giới, đi lại trong đại vực này, tốc độ nhanh đến lạ lùng.



Rất nhanh sau đó, Sở Mặc đã tìm được một mảnh lục địa khổng lồ trôi lơ lửng trong hư không của Bắc Đẩu đại vực!



Bề dày có thể lên tới mười tỷ dặm, thoạt nhìn căn bản không thể biết mảnh lục địa này dày bao nhiêu. Diện tích … lại càng vô biên vô hạn. Nếu so sánh với Viêm Hoàng đại vực sau khi chia năm xẻ bảy, chỉ sợ là Thiên giới diện tích lớn nhất cũng có vẻ quá nhỏ bé rồi.