Thí Thiên Đao
Chương 1913 : Hiện thân ra tay
Ngày đăng: 04:47 19/04/20
Gã lạnh lùng nói:
- Thế giới này đã không còn cần tồn tại nữa, phá hủy là vừa!
- Họ Cơ kia... ngươi là súc sinh!
Sở Lão vô cùng giận dữ muốn xông lên ngăn cản nhưng bị Đại Thánh mặc chiến y hoàng kim đối diện ngăn lại, không nhịn được rống lên một tiếng long trời lở đất.
Tên Đại Thánh chi thứ hoàng tộc không tham gia chiến đấu kia lạnhlùng nói:
- Muốn trách thì trách ngươi có một đứa cháu trai chết tiệt đi! Tất cả đây đều là hắn mang lại!
Tràng vực kinh khủng kia giống như nước lũ gào thét về hướng Thiên giới. Mỗi chỗ nó đi qua, hư không sụp đổ, tất cả các tinh vực cho dù lớn hay nhỏ đều trong nháy mắt hóa thành tro bụi, bị lực lượng này tiêu diệt.
Nhưng khi lực lượng này sắp tới mảnh đất bên cạnh Thiên giới thì đột nhiên như đánh lên không gian bị bức tường che kín vậy, bị ngăn trở triệt để, ở bên cạnh Thiên giới vang lên một tiếng nổ long trời lở đất. Đó là sau khi lực lượng Tràng vực của Đại Thánh bị ngăn trở phát ra tiếng va chạm.
Tên Đại Thánh ra tay kia lập tức vẻ mặt khiếp sợ, mạnh mẽ nhìn về một phía.
Trong hư không phía đó có một bóng người thanh niên mặc đồ màu đen. Đôi mắt của tên Đại Thánh chi thứ hoàng tộc của La Thiên lập tức trợn trò, ánh mắt lộ ra thần sắc không thể tin nổi, thất thanh kêu lên:
- Sở... Sở Mặc? Tại sao có thể là ngươi? Ngươi làm sao có thể... Làm sao có thể? Gã nói còn chưa dứt lời đã nhìn thấy thanh niên tóc dài mặc áo đen một thân huyết khí ngút trời, nắm lấy thanh hung đao tuyệt thế màu đỏ chém về phía gã.
- Không... Ngươi không thể giết ta... Ta là hoàng tộc...
Nhưng điều đó cũng không thể ngăn cản cái chết của bọn họ.
Đám người đó từng người từng người bị nổ nát cơ thể, chết không thể sống lại. Đạo hạnh và tinh khí của bọn họ đều nhanh chóng dung nhập vào trong hư không này.
Từ đầu đến cuối, Sở Mặc không hề nhúc nhích. Ngoại trừ hai ĐạiThánh ra, ngay cả tu sĩ Thánh cảnh cũng hoàn toàn không biết đến tột cùng là Sở Mặc làm thế nào mà ra tay. Tuy là bọn họ đều đoán được nhất định là do Sở Mặc ra tay, nhưng không làm cách nào!
Chỉ có thể trơ mắt nhìn những tu sĩ Chí Tôn chạy tới cùng bọn họ đó cả đám kêu lên thảm thiết, cơ thể nứt vỡ, chết oan chết uổng.
Trên mặt của Sở Mặc, không có một chút xíu tình cảm nào.
Bên Viêm Hoàng Đại Vực, đám người đi ra từ Quy Khư nhìn Sở Mặc đều sợ ngây người. Bọn họ cũng cảm thấy vô cùng không ngờ, thiếu niên mấy thập niên trước xuất hiện trong Quy Khư bây giờ đã trưởng thành như thế này rồi. Hơn nữa, đánh giết đám hoàng tộc La Thiên thật không chút nương tay!
Năm đó rất nhiều người ngay từ đầu cũng không muốn phản ứng gì với Sở Mặc chính là bởi vì trong cơ thể hắn chảy xuôi huyết thống hoàng tộc La Thiên. Bây giờ cũng là thiếu niên ngày xưa vẻ mặt mạnh mẽ ác nghiệt, mạnh mẽ trấn áp người mang huyết mạch hoàng tộc La Thiên xâm nhập.
Một khắc Sở lão nhìn thấy Sở Mặc thì ánh mắt của lão chưa hề rời khỏi khuôn mặt của Sở Mặc. Trong ánh mắt vốn khí phách vô song cònlại tràn đầy sự từ ái.
Đây là cháu của ông ấy!
Là cả hy vọng tương lai của Sở thị nhất mạch!
- Tiểu tử ngoan, vậy mới tốt chứ!