Thí Thiên Đao
Chương 1923 : Gặp lại cố nhân (1)
Ngày đăng: 04:47 19/04/20
Mọi người đều lắc đầu, nói đùa gì chứ, thế giới này, trong nhận thức của bọn họ, đều đã biến hóa rất lớn rồi. Sở Mặc cũng đã trở thành tu hành giả cấp cao nhất, có thể dẫn bọn họ cùng đến thế giới cao tầng hơn, ai còn ngốc muốn tiếp tục lưu lại thế giới thế tục.
- Chúng ta rất nhanh sẽ nhìn thấy Nhất Nương sao? Tiêu Nhất Nguyệt hỏi.
- Yên tâm đi, rất nhanh.
Sở Mặc gật đầu.
- Thật tốt quá!
Triệu Tiểu Tiểu cười vô cùng vui vẻ, như là chưa gặp qua khổ nạn bao giờ.
- Vận mệnh thế giới đã thay đổi, mà ta càng phát sinh thay đổi to lớn, năm đó các ngươi vì ta mới gặp trường kiếp nạn này, ngày nay, ta sẽ bù lại năm tháng mọi người đã mất đi. Sở Mặc chân thành nói.
Hứa Phù Phù cười nói
- Tiểu hắc ca, người không cần nghiêm túc như thế, phúc họa căn bản tương y, không có trường kiếp nạn năm đó, có lẽ đa số những người ở đây lúc này đã dần dần già đi, thậm chí còn không ở nhân thế rồi, chúng ta tuy rằng tổn thất thời gian mấy chục năm, nhưng đổi lấy cơ hội có thể bước trên con đường tu hành, nói lại, bọn ta còn phải cảm ơn ngươi.
Lời này vừa nói ra, đám người Đạm Đài tiên sinh đều gật đầu. Sở Mặc nói:
- Các người đều là người thân cận của ta, làm những việc này cũng là ta cam tâm tình nguyện, giờ ta sẽ đưa mọi người rời khỏi nơi đây.
Nói xong, Sở Mặc bỗng nhiên đuôi lông mày nhướng lên nhìn Phàn Vô Địch và Na Y nói:
- Có người quen cũ tới thăm.
Đám người Sở Quốc đến sớm một chút, Phương Minh Thông đem theo người cháu Sở Vương Phương Nguyên, đám người đến trước cổng thành thì tất cả dừng lại, trong mắt của Sở Vương Phương Nguyên, trong giọng nói của Phương Minh Thông mang theo mãnh liệt kích động cùng với vẻ tôn kính, trầm giọng nói:
- Bên trong… là cố nhân.
Theo sau, một giọng thanh niên từ trong thành truyền ra, âm thanh còn đem theo một chút tiếu ý:
- Phương soái, mời vào! Giọng nói kia làm khóe mắt của Phương Minh Thông lập tức liền ươn ướt, đã sáu mươi năm không nghe thấy, nhưng có cảm giác không có chút nào xa lạ.
Lúc này, có vệ binh của Sở Quốc đến báo lại:
- Người của đế quốc thảo nguyên xuất hiện tại ngoài trăm dặm, đang nhanh chóng hướng về bên này đến.
Phương Minh Thông nao nao lập tức nhìn về phía Na Y.
Trong mắt của Na Y cũng lộ ra vẻ kích động, lại nhìn về phía Sở Mặc.
Sở Mặc cười nói:
- Là Liệt ca đến rồi, mời đến đi.
Vệ binh Sở quốc lại cẩn thận nhìn về phía Sở vương Phương Nguyên.
Phương Minh Thông thấp giọng quát:
- Còn không mau đi, đồ ngu!
- Nhanh đi, nhanh đi!
Phương Nguyên cũng trong giây lát phục hồi tinh thần.
Vệ binh kia căn bản không biết mình mắc phải lỗi gì, nhiều năm qua, kỳ thật không ít chuyện năm đó, sớm đã trở thành truyền thuyết.
Sáu mươi năm thời gian, đối với người tu hành mà nói không coi là gì, nhưng đối với thế tục phàm gian, cũng đủ để phát sinh quá nhiều việc.
Vệ binh đi thông báo cho thảo nguyên đế quốc, bên này Phương Minh Thông hướng về phía Sở Mặc giải thích:
- Công tử…
- Phương soái không cần nhiều lời, nhưng năm nay, Sở quốc có Phương soái, có Hứa tiền bối mới kiên trì được đến bây giờ, đáng tiếcHứa tiền bối không phải là người tu hành, đã qua đời, Phương soái có thể vực dậy Sở quốc tiến bộ đến như thế này, quả thực đã là không dễ dàng.