Thí Thiên Đao

Chương 1936 : Tinh Quang Sát (2)

Ngày đăng: 04:47 19/04/20


Chính giữa đạo đài lớn nhất, ngàn tự thần văn nổ ầm!



Dưới sự vận chuyển tốc độ cao, trực tiếp hóa thành một chiến y thần văn ngưng đông, mặc trên người Sở Mặc!



Trong đan điền, bảy viên ngôi sao kia, cùng Thiên Tự thần văn đang hòa hợp. Chúng nó mặc dù không bị luyện hóa thành bắc đẩu tinh trận, nhưng vẫn có thể thả ra lực lượng vô tận!



Các loại đạo của Sở Mặc đang cộng minh, đang dung hợp!



Bửa củi chi đạo!



Cây tổ chi đạo!



Lôi đình chi đạo!



Khi thân hình Sở Mặc xuất hiện lần nữa, vị trí y xuất hiện, là đỉnh đầu Chung Đỉnh!



Người mặc chiến y thần văn, chân đạp hỗn độn hỏa lò, tay cầm thí thiên huyết sắc, đầu treo huyền thương thần giám.



Các sức mạnh hiển hóa trên người y, các loại đại lộ lưu chuyển ở trên người y.



Chín chữ chân ngôn Đạo gia, sáu chữ chân ngôn Phật gia.



Các loại lực lượng ở trên người Sở Mặc bùng nổ.



Đây là Sở Mặc đến tận bây giờ, đem lực lượng tự thân tăng lên tới mức mạnh nhất trong một lần!



Không gian song phương chuyển đổi sức mạnh, cũng quá mạnh mẽ rồi, phản ứng cũng quá nhanh. Hơi có bất trắc, thì sẽ vạn kiếp bất phục. Cho nên, Sở Mặc không thể không toàn bộ thực lực của mình, lập tức bộc phát ra!



Không cần dò xét.



Bởi vì bọn họ loại tu sĩ cảnh giới này, một cái nhìn là đủ rồi.



Sở mực trong tay thí thiên giơ lên, hung hăng một đao, hướng xuống chém xuống.




Cảm thấy tức giận vô cùng!



Lúc nào, ở Thiên Giới Hải nơi này... ở địa bàn của mình, cũng có thể đến phiên người ngoại lai trấn áp bọn họ?



Nhưng sự thật là, bọn họ không dám trêu chọc Sở Mặc!



Chẳng những không dám trêu chọc, bọn họ thậm chí còn hy vọng loại tu sĩ cấp bậc như Sở Mặc không nên chấp nhặt với bọn họ.



Nhưng cái này có thể sao?



Sở Mặc đi tới nơi này cũng không phải để ngắm phóng cảnh, hơn nữa hiện giờ Thiên giới đã bị sóng dữ đánh ngút trời, cũng không thể thấy bất kỳ phong cảnh gì.



Cho nên đối mặt với ánh mắt tràn ngập sợ hãi của tu sĩ Hải Cổ tông cùng Hắc Ngư Nhất tộc Thiên giới, Sở Mặc không hề do dự liền trực tiếp xuất thủ.



Giết!



Ánh đao của Thí Thiên thoáng qua, ánh sáng huyết sắc sáng lên, yêu dị đẹp lạnh lùng.



Quét ngang thiên hạ!



Toàn bộ hư không của Thiên giới tràn ngập một mảnh huyết vũ tinh phong, máu tươi nhuộm đỏ cả mảng lớn hải vực. Rất nhiều sinh linh từ sâu trong biển Thiên Giới đều bị kinh động mà chạy trốn, không dám tới gần.



Trên người Sở Mặc sát ý ngút trời, cỗ sát ý này thậm chí ngay cả các chiến sĩ cùng trận doanh hoàng tộc cũng cảm thấy có một loại sợ hãi phát ra từ nội tâm.



Đây chính là một tên sát thần!



Bọn họ từ lúc sinh ra tới nay chưa từng thấy qua người có loại sát ý này!



Nhất là cây đao trong tay Sở Mặc, bọn họ cũng nghe nói về truyền thuyết liên quan tới Thí Thiên. Đều biết đó là một hung đao, chủ nhân nắm giữ nó không có được kết quả tốt, nhưng chung quy cũng chỉ là truyền thuyết, tu sĩ có sống lâu thì chung quy cũng có ngày già yếu.



Như thế nào đi chăng nữa thì cũng sẽ trở thành mơ hồ trong năm tháng dài đằng đẵng, cuối cùng hóa thành truyền thuyết.