Thí Thiên Đao

Chương 1942 : Linh Thông thượng nhân (1)

Ngày đăng: 04:48 19/04/20


Những năm gần đây chỗ này không hề thái bình, Hắc Ngư lão tổ, lão đại biển Thiên Giới cùng hai sinh linh kinh khủng đại chiến, khiến nơi này long trời lở đất. Tất cả sinh linh từ nhỏ lớn lớn hoặc là chạy trốn thật xa, hoặc là lặn sâu, không hề lộ diện.



Gần đây rốt cục yên tĩnh lại. Hắc Ngư lão tổ không biết tung tích, hải vực lớn như vậy chỉ còn lại mình nó là mạnh nhất. Mấy ngày nay nó đã nuối mười mấy sinh linh nhỏ hơn nó, cảm giác sảng khoái chưa từng có.



Bây giờ nó lại theo dõiHắc Ngư lão tổ.



Đây là một con cá lớn tầng Chí Tôn đỉnh phong, có khí lực cũng hung tính cực mạnh mẽ, một khắc nhìn thấy Hắc Ngư lão tổ nó cũng đã phát động công kích.



Điểm tâm nhỏ mà thôi, một hớp liền có thể nuốt trọn!



Hắc Ngư lão tổ nhìn đối phương há to miệng khổng lồ, cùng hàm răng sắc bén bị ánh mặt trời chiếu sáng liền cười lạnh một tiếng. Trong nháy mắt khi miệng khổng lồ tiến đến nó liền phát ra một đạo thần niệm nghiền ép.



Cá lớn dài mấy trăm ngàn dặm lập tức gặp bi kịch!



Động cũng không thể động mà bị giam cầm ở nơi đó, trong ánh mắt lộ ra biểu tình vô cùng hoảng sợ. Tro mắt nhìn “cá nhỏ” màu đen dài chỉ mấy ngàn dặm há to miệng, một hớp liền nuốt nó.



Trong nháy mắt sắp bị diệt, nó rốt cục hiểu rõ mình gặp phải ai.



Khốn kiếp!



Thật là không biết xấu hổ!



Ngươi nó ngươi đường đường là Hắc Ngư lão tổ, khắp biển Thiên Giới không có sinh linh nào là đối thủ của ngươi, cần gì phải làm thế này?



Sau khi Hắc Ngư lão tổ nuốt con cá này, ánh mắt tới lui tuần tra một vòng, không phát hiện con mồi nào khác nữa. Vì vậy lại hóa thành hắc ngư mấy ngàn dặm trôi lơ lửng ở nơi đó, lười biếng phơi nắng.



Không lâu sau, một con cá dài mấy chục trượng, cả người mọc đây vảy cá màu bạc xuất hiện chính giữa tầm mắt Hắc Ngư lão tổ.



- Ngân Long?



Hắc Ngư lão tổ đầu tiên là ngẩn ra, trong con mắt âm lãnh thoáng qua vẻ nghi hoặc.



Ngân long cũng không phải rồng mà là một loại cá vô cùng hiếm ở biển Thiên Giới. Ngay cả Hắc Ngư lão tổ mấy năm này ăn cũng không được nhiều Ngân long. Bất quá điều khiến nó nghi ngờ chính là loại cá này chỉ xuất hiện giữa biển sâu, rất ít khi bơi tới trên mặt biển.
- Linh Thông thượng nhân, quả nhiên là ngươi!



Thanh âm của Hắc Ngư lão tổ vô cùng cứng nhắc, nó giống như một con cá bị người xách đi, vô cùng khuất nhục treo ở trên sợi dây thừng kia, mắt không nháy nhìn đạo thân ảnh kia.



- Tất nhiên là ta, nếu không thì sao? Chẳng lẽ Thái thượng lại xuất thủ với ngươi?



Thân ảnh kia bao phủ ở trong ánh sáng, hết sức tùy ý nói.



- Thái thượng… dĩ nhiên là không thể nào.



Hắc Ngư lão tổ âm trầm nói:



- Điểm hóa ân của Thái thượng năm xưa ta chưa từng dám quên.



- Ha ha, như vậy nên tri ân báo đáp, ta nếu nhớ không lầm thì Cơ lão đầu năm đó cũng từng cứu ngươi.



Linh Thông thượng nhân bị ánh sáng bao phủ cười nói.



Hắc Ngư lão tổ trầm mặc một chút, sau đó nói:



- Cái đó không giống.



- Chính là tiên đoán năm xưa của bổn tôn, ha ha ha ha!



Linh Thông thượng nhân cười to.



- Tiên đoán kia quả nhiên là một cái hố to, đặc biệt còn là hố to tạo ra vì chúng ta.



Giờ phút này Hắc Ngư lão tổ rốt cục cảm nhận được cái gì gọi là “cá nằm trên thớt”, quá khứ nó rất thống hận những lời này, nhưng hôm nay rốt cục đã nếm được loại tư vị này.



- Hố cho các ngươi? Không hoàn toàn đúng.