Thí Thiên Đao
Chương 1952 : Giá lâm (1)
Ngày đăng: 04:48 19/04/20
Ngay lúc này, Kỳ Tiêu Vũ lên tiếng, thậm chí không nhìn thấy Ma Quân dưới đài, đôi mắt nàng cũng không nhìn bất cứ ai, trên mặt nàng đã quyết ý muốn chết:
- Ta có lời muốn nói.
Bốn chữ này, trong trẻo lạnh lùng, như từ trong băng đá tỷ năm toát ra.
Những người có mặt tu vi đều không thấp, ít nhất phải là Chí Tôn. Cảm giác với khí thế cũng siêu mạnh, cho nên lập tức liền cảm giác được, cô dâu này… có chỗ nào không đúng. Sắc mặt Hiên Vô Địch cũng biến đổi trong nháy mắt.
Sắc mặt Hiên Nguyệt cũng thay đổi, nhìn về phía Kỳ Tiêu Vũ.
- Có thể nói không?
Giọng nói Kỳ Tiêu Vũ trong trẻo lạnh lùng, sau đó nàng nhìn Hiên Nguyệt:
- Nếu không nói, bây giờ ta có thể chết. Không cần thử, các ngươi không ngăn được ta. Sức mạnh kia nằm ngay trong trái tim ta, chỉ cần một ý nghĩ của ta, ta cũng chết được.
Mọi người có mặt đều ngẩn ra, trợn mắt tròn xoe ngơ ngác, nhìn côgái xinh đẹp trên đài cao.
Mặt Hiên Vô Địch vô cùng khó coi:
- Sở muội… ngươi đây là?
- Ta không phải họ Sở.
Mặt Kỳ Tiêu Vũ bình tĩnh nói.
Hiên Nguyệt lúc này không nói năng gì, gương mặt xinh đẹp cau mày. Chuyện nàng lo lắng nhất, đã xảy ra!
Tiểu nha đầu này rất khó đối phó, sớm biết như vậy, thì nên phongấn khả năng nói chuyện của nàng… Không, là hoàn toàn phong ấn nàng!
Bọn họ không ngờ, nha đầu này còn có năng lực tự sát!
Đúng là ngoài ý muốn!
Cũng nghe đồn biểu hiện kinh diễm của Sở Mặc, nhất là trong trận đại chiến đó, dù Sở Mặc bị đánh bay ra khỏi Biển Thiên giới, nhưng hắn lại có thể cắt đứt một ngón tay của cự đầu kia.
Không phải ai cũng có thể có chiến tích này.
Toàn bộ Giới Hải Đạo tông còn chẳng có người dám trêu chọc mộttên cự đầu bị trọng thương ý chứ.
Hiên Tùng nghe đến tên Sở Mặc, chân mày nhíu chặt hơn, hờ hững nói:
- Sở Mặc là cái tên trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng, dám đối kháng với cự đầu, không phải hắn chết rồi hay sao?
Khí tức của Hiên Tùng vô cùng cường đại, dù ông ta không muốn áp chế ai nhưng người ở Chuẩn thánh đỉnh phong như Thủy Y Y vẫn có thể cảm nhận được áp lực, nàng không đổi sắc, nghiêm túc nói:
- Hắn không chết đâu.
- Không chết á, ha ha! Ngươi nói đùa à. Ăn một kích của cự đầu, chìm vào Biển Thiên giới mà không chết á? Năm xưa Côn Đại thánh còn chết, chẳng lẽ hắn lợi hại hơn Côn Đại thánh sao?
Hiên Vô Địch như phát điên nói.
Hiên Vô Địch chưa bao giờ gặp đả kích ở chính nhà mình như vậy, gã điên cuồng đến đỏ mắt, nhìn Kỳ Tiêu Vũ nói:
- Cho nên…
- Nên cái gì?
Trong điện đột nhiên có một thanh âm bình thản vang lên. Một người đang chậm rãi đi từ bên ngoài vào. Nghe âm thanh này, Kỳ Tiêu Vũ suýt nữa rớt nước mắt.
Thủy Y Y không dám tin vào tai mình.
Ma Quân, Phiêu Linh Nữ Đế, Hồng Nguyệt, Sở Thanh cùng nhóm Tử Yên ngẩn ra, sau đó, trên mặt mừng như điên.
Sở Mặc đã tới!