Thí Thiên Đao

Chương 1965 : Giấu Cơ Thanh Vũ (2)

Ngày đăng: 04:48 19/04/20


Cơ Thanh Vũ cười híp mắt nói.



- Không, không phải, là chuyện khác.



Đôi mắt xinh đẹp của Kỳ Tiêu Vũ khẽ chớp chớp, nhìn Cơ Thanh Vũ:



- Mẹ, hôm nay mẹ mặc bộ đồ này sao?



- Đúng vậy, không đẹp sao?



Cơ Thanh Vũ hơi ngẩn ra, liếc nhìn bộ y phục trên người mình, sau đó thầm nói:



- Đúng là có chút… nhưng, dù sao đây cũng là hôn lễ của các con, ta mặc quá sặc sỡ cũng không phù hợp!



- Cô cô, sao lại không phù hợp chứ? Hôm nay là ngày đại hôn của SởMặc đệ đệ với Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y, sau khi bọn họ bái thiên địa, thì phải bái song thân phụ mẫu! Người mặc bộ này… người cảm thấy phù hợp sao?



Cơ Trăn Trăn híp mắt nói.



Có một số chuyện, nàng ít nhiều cũng biết một chút, thực ra chỉ có một mình Cơ Thanh Vũ là thật sự bị giấu hết mọi chuyện.



- Con nói cũng đúng… vậy, vậy ta cũng trang điểm nha?



Cơ Thanh Vũ chần chừ nói.



Trên thực tế, Cơ Thanh Vũ cực kỳ xinh đẹp, vẻ đẹp của nàng cănbản không hề thua kém Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y. Hơn nữa nàng là tu sĩ cảnh giới Đại Thánh, muốn bảo dưỡng dung nhan của mình chẳng phải là chuyện nhỏ sao? Nàng cùng Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y đứng cạnh nhau, thậm chí không ai dám nói nàng là trưởng bối. Bởi vì thoạt nhìn giống như là ba tỷ muội đang so kè nhan sắc!



- Dĩ nhiên phải trang điểm một chút rồi!



Tuy rằng Thuỷ Y Y không quá hiểu rõ về Cơ Thanh Vũ, nhưng chung quy lại nàng vẫn là con dâu, không được mất bình tĩnh. Nàng thành thật nói:



- Không những người phải trang điểm, còn phải trang điểm đẹp một chút! Tiêu Vũ, không phải chúng ta đã chuẩn bị xong y phục cho… chomẹ rồi sao?



Đây là lần đầu tiên Thuỷ Y Y gọi Cơ Thanh Vũ là mẹ, ít nhiều có chút ngượng ngùng, trong lòng cũng hơi chua xót, nhớ tới người thân của mình. Nhưng Thuỷ Y Y cũng biết, điều đó không hợp với thực tế. Viêm Hoàng đại vực cách La Thiên Tiên Vực quá xa!



Hơn nữa nàng cũng cảm thấy Sở Mặc không thể nghĩ tới chuyện này, nàng không trách hắn. Nam nhân của nàng là một đại anh hùng đỉnh thiên lập địa, không cần làm những việc nhỏ nhặt này.




Khương Thái Nguyệt:



- ...



Tử Đạo và Lưu Vân Phong ở bên cạnh đều cười nghiêng ngả.



Diệp Thanh và ma nữ thì bày ra dáng vẻ muốn cười nhưng không dám cười.



Cuối cùng Khương Thái Nguyệt không nhịn được trợn mắt nói:



- Muốn cười thì cười đi, đừng nín nhịn nữa. Hì hì…



Diệp Thanh và Ma nữ lập tức cười ra tiếng.



Khương Thái Nguyệt yếu ớt nói:



- Cứ chờ đấy Khương ca sẽ cho các ngươi biết thế nào là lợi hại, buổi tối đi ngủ nhớ ủ ấm chăn đệm đợi ta!



Diệp Thanh và ma nữ lập tức ngậm miệng, mặt đỏ bừng, không dám cười nữa.



Khương Thái Nguyệt hừ một tiếng, sau đó nhìn Sở Mặc đột nhiênhỏi:



- Ngươi có sợ hôm nay có người tới làm phiền không?



Sở Mặc cười dửng dưng:



- Ngươi lại nghe ngóng được cái gì rồi?



Khương Thái Nguyệt lắc đầu:



- Cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm, chỉ là gia tộc Hồng Hoang bên kia, hình như có chút động tĩnh.



Sở Mặc biết tin tức của Khương Thái Nguyệt xưa nay linh thông, nàng nói hình như, hẳn là chuyện chính xác. Hắn cũng nhớ là trong trận chiến với hoàng tộc bàng chi ở Viêm Hoàng đại vực lúc trước, có không ít thân ảnh của con cháu gia tộc Hồng Hoang.