Thí Thiên Đao
Chương 1980 : Cự đầu trẻ tuổi (2)
Ngày đăng: 04:48 19/04/20
Y sắp sụp đổ rồi, y nhìn Sở Mặc, hoảng hốt nói:
- Ngươi… ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì ta?
Sở Mặc bĩu môi, sau đó ánh đao lóe lên, bổ đôi tên tu sĩ Đại thánh cuối cùng.
- Ta muốn giết ngươi.
Sở Mặc nói.
Kiếp vân giăng đầy hư không, hình thành quy luật chí cao vô thượng. Vô số con rồng xuất hiện, bay tới bay lui.
Lão Đế vương ôn hòa nhìn Sở Mặc nói:
- Hài tử, ngươi cũng đi xuống đi. Ta muốn bắt đầu độ kiếp.
Sở Mặc gật đầu nói:
- Ông ngoại, chúc người thành công!
- Ha ha ha…
Lão Đế vương cười to, sau đó biến mất, xuất hiện lại cách đó mấy triệu dặm, rồi lại lóe một cái, đi ra xa hơn… Từng mảng kiếp vân theo đó biến mất ở cuối trời.
Từ khi bắt đầu ông đã tính toán hết.
Cái gì gọi là điên, là không thèm để ý, trước sau như một hoàn thành mục đích, là đây chứ đâu.
Ông chơi tâm lý chiến với đám người Cô Đông Cổ, xem thử kẻ nào chịu thua trước. Kiếp vân trên bầu trời biến mất, lộ ra bầu trời đã bị vỡ nát thành mấy mảnh.
Đế vương nhìn trời, sau đó yên lặng vận hành trận pháp, từng đạo khí vận từ đó phóng lên cao, chữa trị các vết rách.
Sở Mặc vừa nói, vừa kéo tay Thủy Y Y và Kỳ Tiêu Vũ, nhìn Đại Công Kê nói:
- Đi, đi uống rượu nào, trước uống rượu mừng của ta đã.
Đại Công Kê vui vẻ:
- Tiểu tử, Kê gia không kịp tham dự hôn lễ của ngươi nhưng dĩnhiên là phải uống rượu mừng của ngươi rồi. Đến đây nào, không say không nghỉ.
Cơ Khải lại nói:
- Đúng đúng đúng… hôm nay, ngày mai, rồi ngày mốt, hoàng gia chúng ta thiết yến ba ngày ba đêm, uống đến say hết mới thôi.
Tất cả mọi người hưởng ứng:
- Không say không nghỉ.
Cả những người từng trở mặt với hoàng tộc, ở khoảnh khắc này cũng hào hứng uống. Cả đám lại đi tới phía trên đại điện. Nhưng lần này, ánh mắt của mọi người nhìn Sở Mặc, bao gồm cả lão tổ Khương gia, lão tổ Đằng gia, đều đã thay đổi hoàn toàn. Người này chính là một cự đầu trẻ tuổi.
Dù hắn chưa tiến vào tổ cảnh, không phải vô thượng tồn tại chân chính nhưng tin rằng, sau ngày hôm nay, không ai có thể phản đối để Sở Mặc có danh hiệu này. Hắn xứng đáng với bốn chữ: cự đầu trẻ tuổi.
Tiệc cưới bắt đầu nhộn nhịp vui vẻ. Có vẻ như trận chiến lúc trước không khiến tân khách bị dọa mà còn khiến họ có thể buông bỏ bận tâm. Hoàng gia trên có lão Đế vương tiến vào tổ cảnh, dưới có Sở Mặc cự đầu trẻ tuổi mới nổi, ở giữa còn có Đế vương và hoàng trữ Cơ Khải trầm ổn chấp chưởng, kiểu gì mà chẳng hưng thịnh chứ.
Nên tất cả người trong đại điện đều uống tận hứng, lớn tiếng bàn luận, hoàn toàn bỏ đi sự cẩn trọng lúc ban đầu.
Sở Mặc bưng rượu cùng Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y đến mời rượu mọi người. Đến chỗ nào hắn cũng nói chuyện một chút, mặc dù tốn côngtốn sức nhưng mọi người đều thấy vui vẻ.
Sau đó, Sở Mặc tới chỗ Na Y cười nhẹ, Na Y cũng mỉm cười đáp lại. Liệt Ca đã khá lớn tuổi đứng cạnh Na Y, vẻ mặt tiếc nuối. Bất quá từ lúc tiến vào Phiêu Miểu Cung, dù là Liệt Ca hay Na Y đều sống rất tốt, hai người cũng nghe nói mấy chuyện của Sở Mặc, càng biết bên người hắn có nhiều hồng nhan nhưng hắn lại chỉ lựa chọn Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y. Điều này đã chứng minh cảm tình không thể cưỡng cầu.
Nên dù có chút tiếc nuối cho chị của mình, Liệt Ca vẫn nghĩ thông suốt, cũng không đi oán trời trách đất làm gì. Na Y cũng vậy. Nàng thích Sở Mặc, đến giờ vẫn còn thích nhưng nàng đã bỏ lỡ quá nhiều, nhất là trong những lúc hắn khó khăn nhất thì nàng lại không ở bên hắn.