Thí Thiên Đao
Chương 1989 : Lưỡng bại câu thương
Ngày đăng: 04:48 19/04/20
Sở Mặc phát hiện ra phong tỏa của Bảo Bình với trời đất nơi đây trong nháy mắt đã xuất hiện một vết nứt. Hắn xoay người muốn rời đi.
Lấy tốc độ thiên hạ vô song như hắn, chỉ cần trong nháy mắt đã có thể thoát khỏi vũ trụ này rồi.
Nhưng nhìn tràng vực màu đen bao phủ trên người Bảo Bình, Sở Mặc lại thay đổi chủ ý. Vào lúc này, hắn hành động.
Không chạy trốn mà giơ Thí Thiên trong tay lên hung hăng chémmột đao về phía đầu của Bảo Bình. Từ trước, bọn Hầu tử giết Cự Đầu một cách thống khoái như vậy, Sở Mặc đã sớm muốn học một chút!
Bảo Bình bị lực lượng nhân quả bao phủ chợt cảm nhận được luồng sát cơ vô biên đó thì cả người muốn giận điên lên!
Gã đường đường là một Cự Đầu lại phải đối mặt với một tu sĩ cảnh giới Đại Thánh giết hại hay sao? Điều này còn thiên lý hay không?
Vào lúc này, gã hoàn toàn nổi cơn thịnh nộ, thậm chí ngay cả lực lượng nhân quả quấn thêm trên người gã cũng không để ý.
- Hôm nay cho dù là thân vong đạo tiêu cũng phải hoàn toàn tiêu diệt ngươi ở nơi đây!
Bảo Bình gầm thét, sức lực cả thân mình trong nháy mắt đã tăng vọt, quy luật đại đạo vô tận hóa thành vô số sát cơ, tất cả đều quấn về phía Sở Mặc.
- Chết đi cho ta!
Bản thể của Bảo Bình cũng vào giờ khắc này hoàn toàn xuất hiện.
Lại là một con Bào Ngư cực lớn chiếm cứ cả phương trời.
Giáp xác phía trên người gã sinh ra rất nhiều phù văn Đại Đạo. Những thứ đó đều là hình thành tự nhiên! Khi tu vi của Bảo Bình càng ngày càng cao, lực lượng Đại Đạo ẩn chứa trong phù văn cũng càng ngày càng mạnh. Hôm nay gã hoàn toàn nổi điên, cũng không thèm để ý đến việc giết Sở Mặc sẽ bị lực lượng nhân quả quấn thân như thế nào. Trong chốc lát, đã hình thành sát trận bắt Sở Mặc lọt vào chính giữa nguy cơ tuyệt mệnh.
Đó là một nguy cơ sinh tử thật sự.
- Tại sao... Tại sao ta vẫn không thể hoàn toàn hủy diệt ngươi!
Giờ phút này, Sở Mặc cũng đang chịu đựng sự đau đớn khó có thể tưởng được. Thanh âm của hắn lạnh băng đến mức tột cùng:
- Bảo Bình... ngươi nghe cho kỹ đây. Hôm nay nếu ta còn sống rời đi, ta nhất định sẽ tìm ra tất cả dấu vết của ngươi trên cõi đời này! Nhất định sẽ bắt ngươi hoàn toàn tan thành mây khói!
- Ngươi đừng hòng! Bảo Bình cười như điên nói:
- Ta đã chặt đứt tất cả nhân quả của thế gian này rồi! Không sai, lão tổ ta chính là có chiêu sau cùng, nhưng không phải dựa vào ngươi có thể tìm ra được.
Sở Mặc cười nhạt:
- Ngươi đừng quên, ông nội đây có Thương Khung Thần Giám! Hôm nay để lại cho ngươi một con dấu Nguyên Thần, một ngày nào đó tương lai sẽ tìm ra được ngươi!
Bảo Bình gầm thét:
- Chết đi cho ta! Đang nói thì một lần nữa đạo tắc vô cùng phát ra từ trong bản thể cực lớn của Bảo Bình. Đây là một kích mạnh nhất, cũng là một kích cuối cùng mà Bảo Bình có thể phát ra.
Hỗn Độn Hồng Lô và Thương Khung Thần Giám trong nháy mắt đã bao đầu của Sở Mặc lại, sau đó Thí Thiên cũng trở về.
Thiên tự thần văn ở bên trong cùng.
Bọn chúng thay Sở Mặc gắng gượng chịu một kích cuối cùng của Bảo Bình. Nơi vũ trụ này bị trấn động nặng nề.
Dao động chiến đấu của nơi này thậm chí còn truyền ra tận cả triệu dặm bên ngoài.