Thí Thiên Đao

Chương 2045 : Thả bọn họ đi! (2)

Ngày đăng: 04:49 19/04/20


Chửi Quách Tú ầm lên trong lòng: Con mẹ nó ngươi có ngu hay không hả? Vậy mà lại để tiểu tổ tông này chạy tới quan chiến?



*Quan chiến: Quan sát trận chiến



Sáu Cự Đầu Tổ cảnh thậm chí đành nhắc nhở Quách Tú trước tiêndừng tay.



Trước đó Quách Tú đã là người đầu tiên phạm sai lầm, giờ đây trong sáu Cự Đầu Tổ cảnh lại có thêm người thứ hai sai cực nghiêm trọng.



Hành động của bọn họ đã nói đầy đủ ra rằng thiếu nữ này là một người rất quan trọng. Có thể nhìn là biết được, bọn Quách Tú cũng nhất định phải phạm sai lầm này. Bởi vì Quách Dao Dao... Thật sự quá quan trọng!



Nếu nàng thật sự bị làm sao, không cần nói nhiều, Quách Xương sẽ điên mất! Có thể làm toàn bộ biên cương vô cùng này lật ngược lại! Đến lúc đó, thậm chí ngay cả gia tộc Hàn Băng cũng không có cách nào đè chuyện này xuống.



Sở Mặc vừa nhìn cảnh tượng này thì nhất thời vui vẻ, sau đó nhìn thoáng qua thiếu nữ Quách Dao Dao đầy mặt là sương lạnh, nói với Mông Nã:



- Dễ hơn so với tưởng tượng của chúng ta một chút!



Mông Nã cũng hài lòng. Chuyện như này, là chuyện mà mấy lần y qua Thông đạo đều chưa bao giờ gặp. Y gật đầu:



- Quả thực là dễ dàng! Hai người cũng không trao đổi một cách giấu diếm, mọi người đều “nghe” được rất rõ ràng, sắc mặt của bọn họ đều vô cùng xấu.



- Thả nàng ra, nàng ấy còn là một đứa trẻ!



Quách Tú hít sâu một hơi, nhìn ba người Sở Mặc:



- Ta thả các người đi!



- Chúng ta không phải là sinh linh Hôi Địa ác độc sao?



Mặc Mông Nã không thay đổi nói:



- Làm sao có thể thả nàng ta ra được?



- Ngươi... các người muốn thế nào mới thả nàng ấy ra, nói một điềukiện đi. Để đổi mạng của nàng?



Quách Tú nói.



- Ca!



Quách Dao Dao vẻ mặt tức giận nói:



- Huynh đừng như vậy! Đừng nên thỏa hiệp với đám người xấu này!



Mông Nã cười nói:
- Vâng, cha, con mới không sợ mấy người xấu này đâu!



Quách Dao Dao tuy rằng chống chế, nhưng mặt mày lại không chút vẻ sợ hãi nào.



- Được, không hổ là con gái của Quách Xương ta.



Quách Xương nói, nhìn thoáng qua hai bên:



- Thả bọn họ đi.



- Tướng quân...



Một tu sĩ Tổ cảnh hơi chần chừ nói:



- Nói như vậy... Gia tộc bên kia?



- Ai dám nói ra nói vào!



Quách Xương lạnh lùng nói:



- Ta giết kẻ ấy!



Tên tu sĩ Tổ cảnh khóe miệng hơi giật giật, ngậm miệng lại. Hiển nhiên, y biết rõ tính tình tướng quân nhà mình, những lời đó không phảichỉ nói xuông.



Sở Mặc nhìn thoáng qua Quách Xương, sau đó nhìn Tử Đạo và Mông Nã nói:



- Chúng ta đi thôi!



Quách Xương nhìn Sở Mặc, do dự một chút, sau đó nói:



- Đi về phía đông nam.



Sở Mặc nhìn Quách Xương, không nói gì.



Quách Xương nói:



- Chỉ có hướng đó mới an toàn. Ta không phải là vì sống chết của các ngươi, ta là vì con gái của ta.



Sở Mặc gật đầu:



- Được!