Thí Thiên Đao

Chương 2049 : Lại chém thần cách (2)

Ngày đăng: 04:49 19/04/20


Còn có con gái của gã nữa!



Cũng phải chém bỏ!



Gã không quan tâm thần cách chết hay sống trong đầu của tu sĩ, nhưng vợ, con gái vủa gã lại phải được tự do!



Tự do theo một ý nghĩa thật sự! Trước kia gã không làm được, không tìm được người có năng lực này đương nhiên vẫn không nói chuyện này ra. Nhưng bây giờ gã gặp được người có thể chém thần cách, như vậy chuyện này nhất định phải hoàn thành trước tiên!



Vạn nhất... ngược lại Sở Mặc bị đánh chết, hắn tìm ai để khóc đây?



Cũng không thể nói là Quách Xương ích kỷ, thực ra đó mới là bản năng của sinh linh!



Sau đó, Sở Mặc thả Quách Dao Dao ra. Thấy được cha mẹ, Quách Dao Dao quả thực hơi không dám tin vào mắt của mình, vẻ mặt tức giận hô với Sở Mặc:



- Tên khốn kiếp... ngươi ngươi ngươi... ngươi xấu lắm!



- Dao Dao, không được vô lễ.



Quách phu nhân - thê tử của Quách Xương vẻ mặt ôn hòa nhìn con gái của mình.



- Mẹ... hắn là tên khốn kiếp! Người ta đã muốn đi với bọn họ du xuân thưởng hoa vài ngày rồi mà...



Quách Dao Dao đi tới bên cạnh mẫu thân, kéo tay của mẫu thân làm nũng. Quách Xương hơi đồng tình nhìn thoáng qua Sở Mặc. Bây giờ gã rốt cuộc đã hiểu được vì sao Sở Mặc lại mang nó trả lại rồi. Đổi lại là gã chỉ e cũng làm y như vậy...



Đây quả thực là một phiền phức cực lớn, luôn mang theo chắc chắn là không được, bỏ mặc không quản... nhỡ đâu nàng gặp phải cái gì ngoài ý muốn thì chắc chắn tất cả xấu xa sẽ đổ lên đầu Sở Mặc.



- Phiền đạo hữu rồi!



Quách Xương nói với Sở Mặc.



- Hắn là tên khốn kiếp! Phiền hắn cái gì chứ? Quách Dao Dao vẫn vẻ mặt không cam lòng, trong lòng rất không thoải mái.



- Dao Dao!



Quách phu nhân hơi không vui nhìn con gái của mình.




Toàn bộ trong phủ tràn đầy khí tức an tĩnh.



Mấy người đều không nói gì, tất cả đều nhìn Quách phu nhân. Một lúc lâu, Quách phu nhân mới thở phào một cái, nhẹ giọng nói:



- Cũng đã quên mất... Tự do là cảm giác thế nào rồi.



- Mẹ!



Quách Dao Dao nước mắt rơi như mưa, thoáng cái nhào vào lòng của Quách phu nhân.



Vành mắt Quách Xương đỏ bừng, bỗng nhiên quỳ một gối với Sở Mặc:



- Cảm tạ đại ân của Sở công tử.



- Xin nhanh chóng đứng lên. Sở Mặc vội đi qua đỡ vai Quách Xương lên, sau đó nói:



- Chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.



- Một cái nhấc tay của công tử cũng đã là tâm nguyện của ta rồi.



Quách Xương vẻ mặt cảm kích nói:



- Trong thời nay cũng chỉ có công tử mới có năng lực trời cho này. Những người khác, ngay cả cao thủ Thái thượng cũng không làm được điều đó.



- Ta nữa ta nữa.



Quách Dao Dao vẻ mặt lo lắng nhìn Sở Mặc:



- Còn có ta nữa!



Quách Xương nhìn thoáng qua con gái của mình, rất hiếm khi nghiêm túc nói:



- Con vội cái gì? Để Sở công tử nghỉ ngơi một chút.