Thí Thiên Đao

Chương 2089 : Trùng quan nhất nộ (1)

Ngày đăng: 04:50 19/04/20


- Vậy không phải xong rồi sao?



Sở Sở nói.



- Gì mà xong?



Lạc Phi Hồng nhướng mày, nghiêm túc nói:



- Người khác không làm được không có nghĩa là ta cũng không làm được.



- Được, vậy cho dù huynh có thể làm, nhưng huynh đã nghĩ tới một việc chưa? Lệnh bài Phong thần đó có liên quan trực tiếp tới thần cách, bao gồm cả Phong Thần Bảng nữa. Nếu ngày nào đó bị phá hủy, huynh nghĩ sẽ phát sinh biến đổi như thế nào?



Sở Sở nhìn thoáng qua Lạc Phi Hồng, yếu ớt nói.



- Điều đó theo như ta suy diễn, hẳn là không thành vấn đề.



Lạc Phi Hồng nói:



- Gần đây ta vừa nhận được tin tức, tin tức này có ít nhiều liên quantới muội đấy.



- Dạ?



Sở Sở nhìn thoáng qua Lạc Phi Hồng.



Lạc Phi Hồng nói:



- Bên Cổ Thần gia tộc gần đây có nhận người bên La Thiên Đại Vũ Trụ, nhận nhóm tu sĩ trên chiến trường Viễn Cổ. Vốn là có 50 người, nhưng kết quả chỉ còn 48 người xuất hiện ở Thông đạo.



- Ồ?



Sở Sở nghe thấy người bên La Thiên Đại Vũ Trụ thì trên mặt củanàng rốt cục cũng hơi động, nhìn Lạc Phi Hồng:



- Sau đó thì sao?



Vẻ mặt Lạc Phi Hồng tỏ ra khoe khoang, vừa cười vừa nói:



- Sau đó ta nghe được hai người ít đi đó, một người bị người kia giết chết! Hơn nữa chính là lúc mà thần cách xuất hiện bị người ta chém chết!




- Bởi vì, ta không muốn hại người.



Sở Sở nhàn nhạt nói:



- Huynh không cảm thấy năng lực có thể chém vỡ thần cách khôngnên xuất hiện trong Thông đạo này sao?



- Thì sao chứ?



Lạc Phi Hồng cười lạnh nói:



- Ta vẫn nghĩ bằng vào những cổ tộc này hoàn toàn có năng lực bồi dưỡng thành viên và đệ tử của gia tộc, bồi dưỡng rồi cũng không kém nhiều so với những tu sĩ của đại vũ trụ đó. Vì sao lại không qua chiến trường Viễn Cổ bắt sinh linh sau đó khống chế họ? Sinh linh có thể tu luyện tới cảnh giới Thánh cảnh đều là con cưng của trời đất này. Bọn họ không nên mất đi sự tự do! Một tu sĩ mất đi sự tự do thật sự chẳng khác nào mất đi bản thân mình! Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lạc Phi Hồng thậm chí khuôn mặt còn hơi kích động, Sở Sở ít nhiều thất thần, chỉ có điều lại lập tức nhẹ giọng nói:



- Sau này lời nói như vậy tốt nhất là đừng đi nói lung tung.



- Ta mới không sợ... hả? Muội quan tâm ta sao?



Nhất thời vẻ mặt của Lạc Phi Hồng trở nên hài lòng, biểu hiện trên mặt nhìn qua thậm chí hơi nhảy nhót, nhe răng cười nói:



- Sở Sở, ha ha Sở Sở, ta biết rồi, muội...



- Huynh câm miệng!



Sở Sở hung tợn nói, nhưng nhìn qua thì ít nhiều vẫn hơi lo lắng. Lạc Phi Hồng hài lòng như không nhìn thấy gì, nhìn Sở Sở nghiêm túc nói:



- Sở Sở, muội yên tâm đi, qua thời gian nữa ta tự mình tới Hôi Địa.



- Hả? Huynh muốn đi Hôi Địa làm gì?



Sở Sở kinh ngạc hỏi.



- Ta đi tìm Sở Mặc, dù có lên trời xuống đất, ta cũng muốn tìm ra được hắn! Sau đó ta sẽ lấy bản mạng Nguyên Thần ra thề, tuyệt đối sẽ không bán đứng hắn, để hắn có thể giúp muội chém thần cách.



Vẻ mặt Lạc Phi Hồng nghiêm túc nói:



- Dù sao khối lệnh bài Phong Thần đó đã đánh mất, chém thần cáchcũng không ai biết. Đến lúc đó, gia tộc nếu lại ép ta thì ta sẽ dẫn muội cao chạy xa bay! Bằng vào lực lượng của chúng ta, đến nơi nào mà chẳng sống được chứ?