Thí Thiên Đao

Chương 2103 : Anh vợ uy vũ (2)

Ngày đăng: 04:50 19/04/20


Sở Mặc nhìn số máu tổ cảnh đang dần dần đọng lại thành một hồ máu cảm thấy có chút đáng tiếc. Khả năng mấy vạn năm nữa cũng không có sinh linh nào dưới tổ cảnh có thể tới gần nơi này rồi.



Máu chuột… có chút kinh. Nhưng đây chẳng qua chỉ là do tâm lý mà thôi. Sở Mặc cũng hiểu, tuy nhiên, hắn vẫn ưa sạch sẽ.



Đang phân vân, Lạc Hồng Nhạn mặt đờ đẫn đã dẫn theo Sở Sở mặt chấn động tới rồi.



Lạc Hồng Nhạn nhìn Sở Mặc:



- Ca, lực chiến của ngươi kinh khủng thế? Sở Mặc nhìn thoáng qua Lạc Hồng Nhạn:



- Ai mà không biết chiến đấu chứ?



Lạc Hồng Nhạn:



- …



Sở Sở thì suýt chút nữa cười tới chảy nước mắt.



Trong lòng nói, vị ca ca này thật đúng là, vừa mới bị Lạc Hồng Nhạn chặn họng một câu, mà ngoảnh đi ngoảnh lại đã tìm cơ hội trả thù rồi.



Lạc Hồng Nhạn cũng chỉ có thể vò đầu cười hềnh hệch vài tiếng, lẩm bẩm:



- Ai cũng có sở trường riêng… Ai cũng có sở trường riêng…




Lúc trở về, Sở Mặc… lại lựa chọn một con đường khác, bởi vì hắn hoàn toàn không muốn để bại lộ tung tích của mình. Nếu như quay đi quay lại chỉ có một con đường, thì nói không chừng sẽ bị ai đó để ý tới. Hắn không muốn tự tạo phiền phức cho mình, cũng càng không muốn để Sở Sở và Lạc Hồng Nhạn dính phải phiền phức không đáng có. Cho nên, đường trở về phải đi vòng hơi xa, đồng thời, cũng gặp phải nhiều sinh linh hơn so với lúc đi một chút.



Tuy nhiên dọc theo con đường này, suốt một năm tính theo thời gian tại lối đi, Sở Sở cùng Lạc Hồng Nhạn gần như chưa từng phải ra tay. Hết thảy sinh linh tổ cảnh gặp phải đều bị Sở Mặc bao trọn. Phàm là có chút ý đồ thù địch, liền không nói hai lời nhắm thẳng một đao đi qua.



Sau đó, hai người Sở Sở và Lạc Hồng Nhạn cũng chỉ cần chờ để dọn dẹp chiến trường phía sau.



Dọc theo con đường này, các loại tài nguyên tu luyện trực tiếp đủcho hai người nhặt mỏi tay. Đến Lạc Hồng Nhạn cuối cùng cũng phải bái phục rồi, luôn miệng kêu anh vợ uy vũ, đương nhiên, là chỉ dám hô thầm trong lòng.



- Gia tộc Lạc Thủy có một đoàn đội chuyên môn làm nhiệm vụ này. Trong mỗi đoàn đội đều có chí ít mười tu sĩ tổ cảnh trở lên, hơn ba mươi tu sĩ đại thánh. Cứ như vậy, mà tài nguyên cùng con mồi săn bắt được trong một năm cũng không nhiều bằng chúng ta thu hoạch trong một tháng. Còn nữa, những đoàn đội này cũng có gặp phải thương vong. Dù sao những con mồi cao cấp này đều không phải là những con thú nhỏ vô hại, chúng đều là đầu sỏ một phương! Rất hung dữ, tuyệt đối sẽ không ngồi chờ chết. Tùy tiện cổ tộc nào nếu có mấy loại người như caca ngươi, sợ rằng cao tầng có nằm mơ cũng phải cười tỉnh.



Sở Sở cười lạnh nói:



- Cổ tộc hủ nát trong lối đi có thể xuất hiện người như ca ca ta? Đừng có nằm mơ!



Lạc Hồng Nhạn nhức đầu:



- Được rồi, tự chúng ta đi thành lập một cái, sau đó lật đổ bọn họ là được.



- Đúng, đây mới là điều ta muốn!



Sở Sở nói một cách thẳng thắn. Sở Mặc giật giật khóe miệng, trong lòng nói muội muội mình đúng là người có dã tâm trời sinh! Nếu bản thân mà có đối thủ như vậy ước chừng cũng sẽ rất đau đầu. Hiện giờ hắn lại cảm thấy có chút thương thay cho mấy cổ tộc trong lối đi này.