Thí Thiên Đao

Chương 2143 : Hầu Tử biến mất (2)

Ngày đăng: 04:50 19/04/20


Hầu Tử nhìn Sở Sở:



- Cô có thể chắc chắn khi nghe được tin này sẽ không phát khùng đánh mất lý trí chứ?



- Đương nhiên.



Sở Sở tập trung nhìn Hầu Tử.



- Được rồi. Liên quan tới ca của cô.



Hầu Tử nhìn Sở Sở, không do dự nói thẳng nghi ngờ, phân tích và phán đoán trong lòng. Sở Sở trừ ban đầu hơi xúc động thì vẫn luôn yên lặng nghe. Đến cuối cùng, nàng gật đầu, nói:



- Chẳng trách. Mấy năm nay ta cũng không phải không nghi ngờ gì, nhưng vì lần trước gặp gỡ chúng ta cũng đã ước định (hứa hẹn) cẩn thận, ca ta trong tối, ta ở ngoài sáng. Những năm gần đây, hầu hết những người thuộc Phong Thần Bảng, từng người được trảm thần cách. Tuy quá trình thật sự huyền bí nhưng ta nghĩ đây là điều tốt. Nếu không, rất dễ bị bại lộ. Nhưng không nghĩ tới trong việc này lại có vấn đề.



Sở Sở rất bình tĩnh, chí ít nhìn qua nàng vô cùng bình tĩnh, không làm gì bất thường. Trên khuôn mặt tuyệt sắc kia hoàn toàn là sự bình tĩnh. Hầu Tử hơi lo lắng nhìn Sở Sở, cũng không thúc giục.



Hồi lâu, Sở Sở ngẩng đầu, nhìn về phía Hầu Tử:



- Hầu Tử ca, theo phân tích của huynh, ca của ta chắc chắn còn sống, nhưng hẳn là không được tự do.



Hầu Tử gật gật đầu:



- Ta cũng nghĩ vậy.



- Nhưng ta hiểu rõ tính cách ca của ta. Ta nghĩ hẳn là Hầu Tử ca cũng hiểu.



Sở Sở nói. Hầu Tử hơi ngẩn ra, lập tức nói ra:
- Việc này ổn đấy.



...



Bên trong tiểu thế giới, Sở Mặc qua nhiều năm bế quan đột nhiên cảm giác được một chút khác thường. Hắn liền tiến vào trạng thái sẵn sàng dung hợp.



Quan trọng nhất, hắn mấy năm nay tĩnh tâm tu luyện, cuối cùng đột phá tới Thiên Ý Ngã Ý Tâm Pháp quyển thứ năm. Thiên Ý Ngã Ý Tâm Pháp này, quyển cuối cùng là: trời là ta, ta cũng là trời.



*Vạn đao quy nhất: Tất cả đạo hợp thành một(dung hòa đạo)



Ngay cả Sở Mặc cũng không thể khẳng định vì sao hắn đến được cảnh giới này. Có thể là do bế quan tu luyện gần trăm năm. Hai người vợ cùng chung sống làm hắn yên tâm, bình thản đến một mức độ nhất định, lúc này mới có thể đột phá quyển cuối Thiên Ý Ngã Ý.



Qua thời gian gần trăm năm, Sở Mặc hiểu rõ hắn hoàn toàn không thể ra khỏi tiểu thế giới này!



Vô số pháp trận mạnh mẽ ngăn cản. Chưa nói là hắn, dù là Thái Thượng cũng không thể hoàn toàn phá giải những pháp trận kia để rời đidễ dàng. Cho nên, dù ban đầu hắn rất tức giận, bây giờ cũng không còn tức giận gay gắt như vậy nữa. Chỉ còn cảm thấy nguội lạnh. Hắn cảm thấy cách làm việc Linh Thông Thượng Nhân thật sự không còn gì để nói nữa.



Nhưng Sở Mặc cũng không tuyệt vọng, vì Linh Thông Thượng Nhân không định giết hắn. Thậm chí y còn cho phép Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y và Sở Mặc gặp Phật Đà, dọc đường thu được thần thú, chim thần gì y đều đưa tới tiểu thế giới này. Sở Mặc cũng không còn sự áy náy mãnh liệt đối với hai nàng và mọi người nữa.



Mấy năm nay, trừ việc thỉnh thoảng lại trảm thần cách cho một vàingười, Sở Mặc thật sự vô dục vô cầu (không có tham vọng, ước muốn gì). Cũng có thể là suy nghĩ như vậy đã giúp hắn đạt được thành tựu hôm nay.



Quyển Thiên Ý Ngã Ý thứ năm thật sự mạnh mẽ đến mức làm người ta khó có thể tưởng tượng.



Trước đây, hắn phải tu luyện gần nửa ngày mới tích lũy tinh khí được, giờ đây, chỉ cần một lần hô hấp tự nhiên như bình thường đã đủ rồi!



Quá kinh khủng! Chỉ có tu sĩ đến được cấp bậc thứ như hắn, mới có thể hiểu rõ ràng sự cường đại của nó.