Thí Thiên Đao
Chương 2182 : Ai nói ta là chính nhân quân tử?
Ngày đăng: 04:51 19/04/20
Trên một cột cờ khác, Đông Phương Vân Lạc mở mắt, nhìn thấy Đông Phương Hằng Thái. Mặc dù lão căm hận tất cả mọi người nhưng giờ khắc này, lão vẫn không tránh được cảm giác thê lương. Trước đây, lão mắng chửi bọn họ, giờ lại không nói được câu nào.
Đông Phương Hằng Thái cũng nhìn thấy Đông Phương Vân Lạc, ánh mắt lão lộ vẻ bi thương:
- Không nghĩ tới… ngươi lại thành thế này…- Chẳng mấy mà đến lượt ngươi thôi.
Đông Phương Vân Lạc không phải cố ý nói móc, mà giọng nói đầy sự thương cảm.
Đông Phương Hằng Thái nhìn Sở Mặc khoanh chân ngồi trên trời, cắn răng nói:
- Ta nguyện ý dùng toàn bộ tài phú của gia tộc Đông Phương để đổi cho chúng ta được chết thống khoái. Ngoại trừ hai bọn ta, không ai tìm được những tài sản kia đâu.
Đông Phương Vân Lạc cả giận nói:
- Ngươi điên rồi sao? Chết thì chết có gì mà sợ. Ngươi đưa hếtthảy tài sản cho hắn thì hậu nhân của chúng ta làm thế nào?
Đám hậu nhân trong miệng Đông Phương Vân Lạc hiện còn đang bị pháp trận vây ở ngoài, không hay biết gì.
Đông Phương Hằng Thái nhìn Đông Phương Vân Lạc, cười sầu thảm:
- Hậu nhân á? Ngươi nghĩ mấy ngày vừa qua tên tiểu súc sinh này đã làm chứ? Chúng ta đâu còn hậu nhân nữa.
- Hắn làm gì?
Đông Phương Vân Lạc trợn mắt, nhìn chằm chằm Sở Mặc hỏi:
- Sở Mặc, ngươi chính là ác ma, là súc sinh!
- Chúng ta là người vô tội. Thế mà ngươi nhẫn tâm giết cả phụ nữ, già trẻ lớn bé!
- Ngươi làm như thế chắc chắn sẽ bị trời phạt!
Sở Mặc bình tĩnh vung tay lên, nháy mắt dịch chuyển vô số pháp trận.
Các pháp trận vốn đã khủng bố nay còn kinh khủng hơn. Những người ở trong như bị bao vây bởi cơn hồng thủy, lập tức đều biến mấtkhông còn tiếng động. Việc bọn họ có thể làm chỉ là dựa vào pháp khí cố gắng kéo dài chút hơi tàn. Không ai còn hơi sức đâu gây phiền phức nữa.
Đông Phương Hằng Thái vừa kêu rên vừa nói:
- Mặc công tử, ngươi có đồng ý với đề nghị của ta hay không?
Ánh mắt Đông Phương Vân Lạc trở nên đờ đẫn. Đôi mắt chảy ra huyết lệ, lão đột nhiên cười rộ lên:
- Nhân quả tuần hoàn, đúng là báo ứng! Thiên đạo luân hồi à… Hằng Thái, cần gì phải làm thế. Hiện tại muốn chết nhanh làm gì. Cứ ở trên cái cọc này, nhìn bên cạnh có thêm hàng xóm mới, không chừngmột ngày nào đó, Mặc công tử gặp kiếp nạn bị người ta giết chết, như thế chẳng phải chúng ta yên tâm nhắm mắt hay sao.
- Hắn mà gặp nạn á? Đông phương Thái Thượng Vô Cực rồi vị Phật đà ở tây phương cũng đứng về phía hắn, sao hắn có thể gặp nguy hiểm gì được.
Đông Phương Hằng Thái đau thương nói:
- Thái thượng như chúng ta, trước mặt hai vị đó chẳng là cái gì cả. Mọt khi chúng ta chống lại Sở Mặc, hai vị kia sẽ xuất thủ can thiệp. Bằng không ngươi nghĩ chỉ vì một Mặc công tử trở về từ luân hồi kia lại có thể động vào tất cả cổ tộc trong thông đạo sao, chuyện cười à…