Thí Thiên Đao

Chương 2198 : Cổ tộc hoảng sợ (1)

Ngày đăng: 04:51 19/04/20


Tại tòa thành mới xây lại trong phế tích, vì có đám người này vào ở, cuối cùng cũng lần đầu tiên mang một hơi thở phồn vinh thịnh vượng sau trăm vạn năm yên lặng.



Trước đây, chỗ này chỉ có gần một trăm sinh linh, chủ yếu đều bế quan tu luyện, vì thế không có chút vui vẻ náo nhiệt nào.



Lão quản gia đã sống rất nhiều năm, về việc tu hành, ông ấy đã không có bất kỳ cơ hội thăng tiến cao hơn nào nữa. Lão sống được đến ngày hôm nay chẳng qua là cố duy trì một hơi thở. Lão mong mỏi được gặp lại công tử, muốn nhìn thấy vương tộc họ Sở lần nữa quật khởi trênphế tích này.



Đây là một chút chấp niệm cuối cùng trong lòng lão.



Cho nên, sự nhiệt tình của lão cao hơn tất cả mọi người!



Trên phế tích của vương tộc, tình hình đã tốt hơn nhiều. Nhưng bên ngoài, mười hai cổ tộc chỉ trừ Đông Phương gia tộc lại đang vô cùng hoảng sợ.



Nhất là hai cổ tộc gần nơi này nhất. Gia tộc Triệu thị và gia tộc Tào thị.



Bọn họ đều rất bất an.



Sự tích một tấm lưới ánh sáng của Sở Mặc đã đủ tiêu diệt mấy trăm tỉ sinh linh Hôi Địa đã truyền khắp nơi. Những đệ tử không có tu vi cao thâm trong cổ tộc đều tràn đầy sợ hãi trong lòng, luôn cho rằng tai họa kia lúc nào cũng có thể ập xuống đầu mình.



Vì lý do Thái Thượng lão tổ không thể ra tay, hiện nay chỉ có cấp bậc trưởng lão mới có thể, nhưng những người cấp thấp hơn lại không biết. Cho nên trong sự sợ hãi khôn cùng của bọn họ vẫn có một chútmong đợi mong manh.



Cho rằng dù thế nào thì Thái Thượng Cổ Tổ cũng không thể trơ mắt nhìn gia tộc bị tiêu diệt, nhìn lâu đài ngàn năm bị sụp đổ.




Bởi vì qua vô số năm, Toa Lan đạo tặc thật sự đã đắc tội với vô số người, kết bao nhiêu thù, đến bây giờ gặp rủi ro, người muốn giết bọn họ chưa chắc ít hơn so với những người muốn giết Sở Mặc. Vì thế, bọn họlo thân mình còn chưa xong, sao có thể hiện thân ra ngoài đây?



Nhưng dù những trưởng lão của mười hai cổ tộc đều không biết chuyện này, nhưng bọn họ vẫn muốn cố gắng thử một lần



Mong mấy vị Thái Thượng Cổ Tổ trong mười hai cổ tộc đi dò xét thử một phen.



Nhưng chuyện thế này hầu như chẳng có ai tình nguyện mạo hiểm.



Bây giờ, ai cũng có thể thấy được quyết tâm của Sở công tử, đó là hướng đến mười ba cổ tộc! Không tiêu diệt cả mười ba cổ tộc, hắn chắcchắn sẽ không chịu từ bỏ.



Vấn đề mấu chốt là đã có hai vị Thái Thượng Cổ Tổ bị hắn giết. Đến bây giờ, khi mấy trăm tỉ sinh linh Hôi Địa muốn tấn công phế tích của vương tộc họ Sở thì lại bị Sở Mặc dùng một tấm lưới bắt gọn… Chết sạch không sót một mống!



Loại người có bản lĩnh một mình chiến đấu có thể chém đầu Thái Thượng, khi chiến đấu với đồng đội lại có thể giết chết vô số sinh linh như hắn thật sự làm người ta sợ hãi. Cả Thông đạo này cũng chẳng có mấy người muốn làm kẻ thù của Sở Mặc. Cho dù có một vài tu sĩ tự cho mình là siêu phàm, mong muốn một lần khiêu chiến Sở Mặc, nhưng nếu thật sự cho bọn họ cơ hội, bọn họ chắc chắn sẽ chần chừ!



Nhưng đây không phải là thi đấu trong cùng một gia tộc, cũng không phải so tài. Sở công tử có một không hai luân hồi chuyển thế trở về, một thân sát khí rung trời chuyển đất. Lúc này, dù là ai cản đường hắn, chắc chắn chỉ có một kết cục là bị nghiền nát!



Trong hai cổ tộc cách vương tộc họ Sở gần nhất thì cổ tộc họ Tào là sợ hãi nhất. Sức của bọn họ mỏng yếu hơn so với bên cổ tộc họ Triệu nhiều, vì thế, bọn họ bỏ ra rất nhiều tiền mời tu sĩ mạnh bên ngoài về. Tiền tài động lòng người, dưới tình huống bọn họ không màng giá cả cũng có không ít tu sĩ động lòng đến giúp bọn họ.



Bên gia tộc họ Triệu tuy cũng có hơi lo lắng, nhưng nếu nhìn toàn diện thì tâm tình của các đệ tử trong cổ tộc họ Triệu cũng coi như ổn định.