Thí Thiên Đao
Chương 2200 : Người chỉ kém mỗi Thái Thượng?
Ngày đăng: 04:51 19/04/20
Nếu Sở Mặc vẫn liên tục mạnh mẽ nghiền nát mọi thứ như thế, rất có thể cả mười ba cổ tộc cuối cùng sẽ có số phận giống nhau.
Vô số đệ tử bọn họ sẽ phải lang bạt bên ngoài. Những người đứngđầu cổ tộc của bọn họ biến mất, bọn họ thậm chí không dám tụ tập đông người cùng một nơi, vì như thế rất có thể lúc nào đó sẽ bị Sở Mặc cho một đòn sấm sét!
Cho nên, họ chỉ có thể phân tán ra, hoàn toàn phân tán! Phân tán càng riêng rẽ… càng tốt.
Như thế, trong khoảng thời gian ngắn, liên lạc giữa bọn họ chắc chắn sẽ không bị cắt đứt, vẫn sẽ nghe theo lời kêu gọi của những người cấp cao trong gia tộc. Nhưng nếu thời gian rất lâu rất lâu thì sau? Một ngàn năm sau thì sao? Một vạn năm sau thì sao? Trăm vạn năm sau thì sao? Đến lúc ấy, mười ba cổ tộc vẫn còn tồn tại sao?
Cũng giống như vương tộc họ Sở từng huy hoàng cường thịnh một thời vậy. Cho đến bây giờ, nào ai dám nói thế gian không có nhiều đệ tử mang dòng máu vương tộc tồn tại? Nhưng cũng có thể, có rất nhiều đệ tử mang dòng máu vương tộc nhưng bản thân họ cũng không biết!
Cho nên, nếu không có Sở Mặc luân hồi trở về, ngang ngược báo thù, như thế, bốn chữ vương tộc họ Sở này cho đến bây giờ đã chẳng còn ai nhắc tới.
Cái gì gọi là nhân quả? Là đây! Những đệ tử cổ tộc họ Triệu, nhất là đệ tử trong chủ thành, dù bất an lo lắng, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn có mong mỏi. Mong mỏi vị Triệu Đế được xưng là trừ Thái Thượng ra là vô địch Tổ cảnh, mong mỏi Thái Thượng lão tổ của bọn họ có thể ra tay với Sở Mặc, thẳng tay áp chế sấm sét của Sở Mặc!
Cho nên, trong phần lớn thành của cổ tộc họ Triệu cũng không vì lời của Sở Mặc mà xuất hiện hiện tượng tháo chạy phạm vi lớn.
Nhưng những chỗ Sở Mặc đi qua, chủ thành, thành lớn… của cổ tộc họ Triệu liền bị hắn hủy diệt chỉ trong khoảnh khắc! Không nương tay chút nào!
Lần này cuối cùng những đệ tử cổ tộc họ Triệu trong chủ thành và các thành lớn nhỏ cũng sợ hãi. Bọn họ cũng giống như Đông Phương cổ tộc, chuyển nhà, định trốn đi xa.
Sở Mặc không đuổi theo, cũng không ra tay đánh chết những người chạy trốn đó, nhưng từng tòa thành… hóa thành từng đống đổ nát chỉ trong khoảnh khắc. Mức độ hủy diệt cũng không kém vương tộc họ Sở năm xưa!
Sau khi Triệu Đế nghe được tin này cũng cực kỳ phẫn nộ. Gã cũngtruyền lại một âm thanh về phía vị trí hiện thời của Sở Mặc.
Triệu Đế dường như muốn thuấn gian di chuyển, tránh khỏi một kích này, nhưng động tác của gã quá chậm!
So với một kích này của Sở Mặc, thật sự là quá chậm! Tên đệ tử cổ tộc được xưng là chỉ đứng dưới Thái Thượng này lại bị chính công kích của gã đánh cho thân thể tơi bời!
Một kích!
Chỉ có một kích!
Hơn nữa, công kích này lại là một kích mạnh nhất của chính Triệu Đế tung ra.
Nguyên thần cường đại của Triệu Đế liền bị đẩy ra trôi nổi trong hư không, vẻ mặt mờ mịt, chậm rãi ngưng kết thành một thân thể lần nữa. Nhưng không công kích Sở Mặc lần thứ hai mà ngơ ngác nhìn Sở Mặc, trong ánh mắt có vẻ không dám tin.
- Có thể làm được điều này… Chỉ có cảnh giới Thái Thượng Cổ Tổ… Ngươi… Làm sao có thể?
Tia sáng trong tay Sở Mặc lúc này đã tiêu tán. Nhưng bây giờ trong tay hắn lại xuất hiện một thanh đao màu máu yêu dị.
Thí Thiên!
Trảm! Sở Mặc thẳng tay chém một đao, nguyên thần của Triệu Đế liền bị chém thành hai nửa.
Triệu Đế giống như không có bất cứ năng lực chống cự nào, đứng yên một chỗ không hề di chuyển.