Thí Thiên Đao

Chương 22 : Thiên ý (ý trời) (2)

Ngày đăng: 04:22 19/04/20


Người đầu tiên là Phàn Vô Địch!



Gia gia của hắn



Ma Quân và Phàn Vô Địch không giống nhau, Ma Quân lạnh lùng vô tình, cường thế bá đạo, nhưng dường như không gì là không thể làm được, giống như một vị thần vậy.



Trong thế tục, tuyệt đại đa số con người ta sinh ra cho tới hết đời, có khi để gặp được một người biết bay đều chưa từng thấy qua



Còn Sở Mặc, hắn ta chẳng những gặp được, lại còn trở thành Đồ đệ của một người như vậy 



Đây là may mắn biết nhường nào cơ chứ?



Mặc dù miệng không nói ra, nhưng trong lòng Sở Mặc sao lại không biết như vậy chứ?



Đừng chỉ nhìn thấy Ma Quân ngày nào cũng mắng chửi và đánh hắn ta, thực sự ông ta đối với hắn rất tốt!



Thời gian ngắn một hai ngày, Sở Mặc không biết công hiệu của thịt Nguyên thú, nhưng lâu dần, hắn làm sao mà không biết những miếng thịt Nguyên thú đó có thể tăng cường thể lực của hắn.



Ngày nào cũng đánh hắn, nào có không phải là khổ luyện? Đó là để cho căn cốt thể chất của hắn được mạnh mẽ thêm nữa.



Sở Mặc còn có thể liệt kê thêm vô số ví dụ khác có thể chứng minh Sư phụ của hắn, vẻ mặt xem ra có vẻ lạnh lùng vô tình, nhưng trong lòng lại vô cùng chăm sóc quan tâm hắn! 



Chỉ là cách của Ma Quân không giống với đại đa số những người khác trên đời 



Ông ta không cần người khác đồng tình, không cần người ta cảm kích, thậm chí không cần người ta biết được



Kể cả cho dù người đó có là đồ đệ của ông



Cũng đều không cần thiết



Đây là tuýp người vô cùng cao ngạo



Chả ai biết được, thời khắc mà Ma Quân gục ngã, trong tim Sở Mặc bàng hoàng như thế nào



Cũng không ai biết, Sở Mặc đã vui mừng như thế nào khi thấy Ma Quân hồi phục lại bình thường.



Sở Mặc mở to mắt nhìn Ma Quân, nhăn nhở cười hỏi:



- Sư phụ, sao người không đánh nữa?



- Cút sang một bên.



Ma Quân trợn mắt nhìn Sở Mặc:



- Đồ mặt dày
Sở Mặc lắc đầu, nói:



- Chẳng phải Sư phụ không cho con tự tiện bước vào phòng của người sao?



- Ngày hôm đó chả phải ta đã nói…



Ma Quân trợn mắt, tưởng như sắp đánh người tới nơi.



Sợ Mặc rụt cổ lại, vội vàng nói:



- Người nói sau khi người chết… Nhưng người vẫn ở đây, chẳng phải vẫn sống khỏe sao… khụ khụ… cho nên Đồ nhi không thể tự tiện bước chân vào phòng người được.



- Hừ! Ma Quân lạnh lùng hừ một tiếng, đứng dậy, cẩn thận rửa sạch tay 



Trở về phòng, ông lấy ra một bộ sách vừa mỏng vừa nhỏ, cẩn thận đưa tận tay Sở Mặc



- Đây là bộ Thiên Ý Ngã Ý, là bộ tâm pháp có thể nói là mạnh nhất trên đời



- Không có một trong. (Tâm pháp mạnh nhất trên đời chứ không phải một trong số những tâm pháp mạnh nhất trên đời - BTV)



- Mặc dù chỉ có hai nửa cuộn, nhưng nếu ngươi có thể hoàn toàn ngộ thấu được hai nửa cuộn này cũng đủ đảm bảo ngươi có thể tung hoành ngang dọc không có đối thủ trên đời



- Kể cả tâm pháp tuyệt đỉnh trong Tứ Tượng Đại Lục, khi tu luyện tốc độ cũng không bằng một phần mười nó



- Chỉ tiếc là nó bị thiếu mất, nếu như nó hoàn chỉnh thì…



Khuôn mặt Ma Quân lộ vẻ tiếc nuối rõ rệt mà Sở Mặc hiếm khi mới nhìn thấy vẻ mặt đó, ông thở dài 



Sở Mặc cẩn thận cầm lấy cuốn sách, trong lòng thắc mắc: Đây là cuốn Công Pháp gì mà lại khiến Sư phụ phải suy nghĩ tới mức ấy?



Sở Mặc hết sức tò mò, hắn lật trang đầu tiên của cuốn sách mỏng ra



Quyển thứ nhất: Thiên ý



Chính ngay lúc này, Sở Mặc rõ ràng cảm nhận được ngọc ở lồng ngực đột nhiên truyền đến một cảm giác nóng rực, hừng hực đốt nóng hắn.



- Hả?



Sở Mặc hơi ngẩn ra



Ma Quân cũng không nhìn thấy biểu hiện của Sở Mặc, nói:



- Ngươi về phòng tham ngộ một chút, bữa cơm hôm nay để ta làm. Làm xong, ta sẽ gọi ngươi.