Thí Thiên Đao
Chương 2227 : Đao săn Bàn Cổ (1)
Ngày đăng: 04:51 19/04/20
Lão đạo sĩ gật đầu:
- Không sai, loại tuần hoàn này có thể khiến cho cả thế giới bình thường một chút. Chỉ khi nào sinh linh tu luyện tới Tổ cảnh sẽ bắt đầu chống cự tuần hoàn. Đến cảnh giới Thái thượng càng dùng thủ đoạn để sắp xếp luân hồi của bản thân.
Sở Mặc cười khổ nói:
- Ta hiểu được, sinh linh cảnh giới Thái thượng mỗi một lần luân hồi, đối với thế giới đều là một tổn thương rất lớn.
Lão đạo sĩ nói:
- Tổn thương lớnhơn là xuất hiện thần cách, bụi không còn là bụi, đất cũng sẽ không còn là đất, Đại Đạo càng là không trở về thiên địa …Đó là một loại pháp mà con người thật sự chế tạo ra. Đối với tan vỡ của thế giới Thông đạo, quả thực càng thêm điên cuồng.
- …
Sở Mặc rất muốn nói, chuyện này không liên quan với ta.
Lão đạo sĩ nói:
- Cho nên một lần đó những người quan sát giáng lâm, bọn họ giết hết những vị tổ tiên của cậu.
Sở Mặc lặng lẽ. Chuyện này, nếu ở cao hơn nhìn xuống thì đương nhiên là tổ tiên của hắn sai. Nhưng mà với góc độ tổ tiên hắn mà nhìn thì không sai.
Cho nên, chuyện thế gian rất khó dùng hai chữ đúng sai để phán đoán.
- Vốn dĩ, thế giới này chính là như vậy, mặc dù chúng ta nhìn thấu nhưng cũng không muốn thay đổi gì, cũng không có khả năng thay đổi. Mặc dù đi đến nơi vĩnh hằng, vậy thì có thể thế nào? Giống như bọn họ, làm một sứ giả?
Lão đạo sĩ từ tốn nói:
- Sau đó, cậu xuất hiện, cho chúng ta nhìn thấy hy vọng.
- Ta? Cho các ông thấy được hy vọng?
Sở Mặc cau mày nhìn lão đạo sĩ cùng lão hòa thượng, gương mặt có vẻ khó tin.
- Đúng, cậu là hy vọng.
Lão đạo sĩ nói.
- Đối thủ người kia quá mạnh, cắt đứt hết tất cả sinh cơ của hắn.
Lão đạo sĩ thở dài nói:
- Người nọ để lại rất nhiều công pháp, gần như là tất cả hiện giờ đềunằm trên thân thể cậu.
Lão hòa thượng nói:
- Thiên Ý Ngã Ý, Tinh Thần Quyết, đều là tuyệt thế công pháp người kia lưu lại. Nhưng công pháp này không phải ai cũng có thể tu luyện. Còn cây đao kia cũng là hắn để lại.
- Cây đao này, ở trong tay người nào điều mang lại đều chỉ có vô số tai ương, chủ nhân cuối cùng chết thảm. Chỉ có ở trong tay của cậu, nó mới đổi thành sinh cơ khác.
Lão đạo sĩ nhìn Sở Mặc:
- Người đó năm ấytrước khi chết từng nói với ta, nói là nhiều nămsau sẽ xuất hiện người như ậu vậy.
- Cái này… là nguyên nhân các người giúp ta, bảo vệ ta?
Sở Mặc nhìn lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ.
Hai người gật đầu:
- Có nguyên nhân lớn đó.
- Đã từng là Sở công tử? Sở Mặc hỏi.
Lão hòa thượng lắc đầu:
- Sở công tử khi đó, cậu còn chưa phải là cauaj.
Lời này quá sâu, nhưng Sở Mặc lại nghe hiểu.
Lão đạo sĩ nói:
- Bởi vì chúng ta biết thế giới bên ngoài là như thế nào, cho nên chúng ta gần như đều bỏ suy nghĩ muốn rời đi. Đến thế giới bên ngoài thì sao? Vẫn là khắp nơi tràn ngập phân tranh, cái gì là vĩnh hằng? Trên đời này, không có vĩnh hằng chân chính.