Thí Thiên Đao

Chương 2233 : Huyết chiến cổ tộc họ Kỷ (2)

Ngày đăng: 04:51 19/04/20


Ùng ùng!



Sở Mặc bất chợt giơ tay lên, quét ngang một đao.



Nhát đao này quá đột ngột, góc độ cũng quá xảo quyệt. Bên trong đao ẩn chứa sát đạo vô tận, khiến cả khoảng trời… đều hồng rực lên. Dường như một con sông hồng bị nhuộm đẫm máu tươi.



Quá yêu tà rồi!



Quá kinh khủng!



Dưới sự áp chế của nhiều tu sĩ như vậy, Sở Mặc vẫn có thể chém ra một đao khủng bố như thế.



Lập tức mười mấy tu sĩ cổ tộc họ Kỷ bị chém rụng từ trên trời cao xuống ngay tại chỗ. Có vài người thậm chí còn lập tức mất mạng, dưới nhát đao này…đạo, pháp, nguyên thần của họ đều nhanh chóng tan biến thành hư vô!



- Trời ạ!



Gia chủ cổ tộc họ Kỷ cũng nằm trong phạm vi của nhát đao này, y không chết, nhưng lồng ngực y xuất hiện một miệng vết thương rất sâu. Sát đạo kinh khủng kia đang không ngừng phá hủy đạo hạnh của y một cách điên cuồng.



Gia chủ cổ tộc họ Kỷ trực tiếp nuốt vào lượng đan dược lớn, sau đó tinh thần toàn thân trở nên uể oải hơn rất nhiều, nhưng y vẫn gắnggượng, không để lộ ra chút yếu ớt nào, mà là giận dữ hét lên:



- Sở Mặc, ngươi đi ngược dòng, muốn khuấy loạn cả lối đi, hôm nay giết ngươi chỉ là thay trời…



Y còn chưa nói hết, một ánh đao chói mắt màu đỏ đã thẳng tay chém tới, thoáng chốc chặn mọi lời y định nói.



Đồng thời, dưới nhát đao này, pháp khí hùng mạnh mà gia chủ cổ tộc họ Kỷ sử dụng cũng hoàn toàn vỡ nát, không còn một mảnh.



Quá trình này nhanh đến nỗi khiến người ta không kịp phản ứng. Dù là đám tu sĩ tổ cảnh này cũng vậy. Gia chủ cổ tộc họ Kỷ chỉ có thể trơmắt ra nhìn lưỡi đao đỏ như máu lạnh như băng này thoáng chốc xuất hiện trước mặt y, sau đó lại biến mất trong thoáng chốc.



- Tại… tại sao ta lại thấy hơi lạnh?



Gia chủ cổ tộc họ Kỷ thì thào vài câu, sau đó không nhịn nổi khẽ run một cái.
Chém, rồi lại chém! Trong quá trình này, vết thương của Sở Mặc cũng trở nên càng thêm nghiêm trọng. Nhưng hắn căn bản không thèm để ý, trận chiến này cũng cho hắn khá nhiều thu hoạch.



Cũng chỉ loại chiến đấu sinh tử thế này mới có thể làm cho người ta nhanh chóng trưởng thành.



Cho tới giờ Sở Mặc chưa khi nào là kẻ có vận số an nhàn, vận mệnh của hắn vẫn kết nối chặt chẽ, không thể tách rời khỏi chiến đấu.



Cho nên, đối mặt với cuộc chiến sinh tử khủng khiếp thế này, nội tâm Sở Mặc còn… bình tĩnh hơn khuôn mặt mà mọi người đang nhìnthấy rất nhiều!



Thời gian không tới một nén nhang, mấy trăm tu sĩ tổ cảnh đỉnh cao của cổ tộc họ Kỷ cũng đã có một phần ba bỏ mạng!



Sắc mặt những đệ tử cổ tộc họ Kỷ đang xem cuộc chiến bên dưới… đều tái nhợt. Bọn họ từ cơn tuyệt vọng ban đầu, cho đến khi thấy Sở Mặc trọng thương lại dấy lên hy vọng, hưng phấn khi thấy Sở Mặc đứng còn không vững… sau đó, rất nhanh chóng, họ liền trở lại… trạng thái tuyệt vọng ban đầu!



Vị đại ma vương tóc trắng này dường như là bất tử bất diệt! Hắn đã thương nặng như vậy, vì sao còn có lực chiến hùng mạnh đến thế?



Lẽ nào thực sự không ai có thể ngăn trở vị đại ma vương này sao?



Đúng lúc này, từ trên không trung xa xôi vô tận giây lát truyền tới từng âm thanh đại đạo lạnh như băng:



- Sở Mặc cẩu tặc, chớ vội càn rỡ… Ta tới để trảm ngươi đây!



Ầm!



Một hơi thở đại đạo mênh mông ngút ngàn giây lát cuồn cuộn tràn về phía Sở Mặc.



Phảng phất như cả bầu trời này cũng bị dòng chảy đó cuốn theo!



Tất cả mọi người đều nhìn về phương hướng đó với vẻ mặt hoảng sợ, trong lòng thầm nghĩ rốt cuộc là loại người nào, mà có thể trực tiếp cuốn phăng cả bầu trời như vậy? Hơi thở này, khí thế này… rõ ràng là một thái thượng cổ tổ mà! Nhưng vấn đề là bây giờ cả thế giới lối đi còn có bao nhiêu thái thượng cổ tổ dám phát động công kích như vậy với Sở Mặc chứ?



Đúng rồi, đây chắc là thái thượng cổ tổ không thuộc về mười ba cổ tộc, còn chưa biết chuyện gì xảy ra!