Thí Thiên Đao
Chương 2241 : Tính toán của bốn tên Cổ tổ(kết cục)
Ngày đăng: 04:52 19/04/20
Đầu của Sở Mặc phía dưới còn nửa thân người trên, một cánh tay đã không còn. Nửa người dưới của hắn bay ở phía xa. Toàn bộ cơ thể chia năm xẻ bảy, phiêu đãng khắp nơi dưới bầu trời. Nhưng ngay khi thanh đao huyết sắc đó làm tan nát một kích của họ.
Tay cụt, chân cụt của Sở Mặc dường như có rất nhiều đường dây dẫn dắt... không ngừng tụ lại hợp với cơ thể hắn.
- Ơ mẹ kiếp!
Một gã Cổ tổ Thái thượng cổ tộc Nhạc thị thật sự không còn cách nào áp chế sự kinh hãi trong lòng mình, không nhịn được mà phun ra một câu thô tục.
Bọn họ là người thế nào chứ? Là Cổ tổ Thái thượng đó! Công kích của Cổ tổ Thái thượng ẩn chứa pháp cùng đạo đều cao thâm nhất trên đời này. Đối với độ phá hoại với cơ thể của con người quả thực có hiệu quả không gì sánh được.
Người bình thường chịu một kích như vậy của bọn họ chắc chắn sẽ bị tiêu diệt tại chỗ.
Cho dù chiến lực của Sở Mặc siêu cường, cơ thể siêu cường cũng khó tránh khỏi bị giống như bây giờ, chia năm xẻ bảy.
Nhưng nếu muốn xây dựng lại cơ bản cũng không có khả năng. Bởi vì bốn người họ có đạo và pháp vô cùng mạnh mẽ, nó sẽ không ngừng phá hoại sinh cơ của tay cụt, chân cụt.
Dường như trong khoảnh khắc sẽ phá không còn chút sinh cơ nào trên cơ thể, không còn sót lại chút nào.
Nhưng bây giờ, bọn họ nhìn thấy cái gì?
Lại nhìn thấy tên thanh niên tóc trắng trước mặt lấy một phương thức không thể tin được xây dựng lại cơ thể.
Mặc dù khí tức dao động phía sau Sở Mặc nhìn thì vô cùng suynhược, nhưng trên thực tế, điều đó cơ bản không quan trọng. Đối với bốn tên Cổ tổ Thái thượng cổ tộc Nhạc thị đã không còn ý nghĩa gì.
Bởi vì giữa tinh thần của bọn họ đã vang lên đạo hiệu và phật hiệu của Thái Thượng Vô Cực và Vô Lượng Phật Đà rồi.
Hơn nữa, lúc này, bọn họ nhận được “ưu đãi” chưa từng có trước nay.
Đạo hiệu và phật hiệu trong tinh thần bọn họ trong chốc lát vang lên cả vạn tiếng. Bùm!
Đầu của một tên Cổ tổ Thái thượng cổ tộc Nhạc thị nổ tung.
- Bỏ cái rắm! Chạy đi đâu? Thế giới Thông đạo tuy lớn nhưng có chỗ nào cho chúng ta dung thân chứ?
Gia chủ cổ tộc Nhạc thị hận không thể một chưởng đập chết tên trưởng lão đó. Trước đây không thấy lão ngu như vậy, sao bây giờ càng nhìn càng thấy ngứa mắt nhỉ?
- Vậy gia chủ là muốn?
Một trưởng lão khác kiên trì hỏi.
- Các người ngu à? Mang tất cả tài nguyên đưa cho Sở Mặc để mua mạng!
Gia chủ của cổ tộc Nhạc thị hận sắt không rèn nổi thành thép, nhìn thoáng qua đám trưởng lão:
- Nếu không, các người cho là ta muốn gì chứ?
- A, a, nhanh nhanh chút... Nhanh lên một chút!
Tên trưởng lão đó dưới sự kích động, ngay cả lời nói cũng không nhanh lẹ được. Vội vàng dặn dò triệu tập toàn bộ tài nguyên.
- Nhanh lên một chút, căn dặn mọi người nếu dám cất của riêng thì giết chết chúng cho ta!
Một tên trưởng lão khác sắc mặt kích động, gào lớn.
Đối với tình huống hiện tại, cách tốt nhất chính là xin Sở Mặc giơ cao đánh khẽ, buông tha cho bọn họ một con ngựa. Trừ điều đó ra cơ bản không có bất kỳ cách nào tốt hơn.
Thời gian khôi phục của Sở Mặc có hơi dài. Hắn cứ như vậy ngồi xếp bằng ở trên trời cao, dưới kết giới.
Một lần bị thương này của hắn vô cùng nặng. Có thể nói, nếu nhưkhông phải có ba sức mạnh thần bí trong cơ thể, rất có thể hắn thực sự xong đời rồi.
Tu sĩ cảnh giới Thái thượng có thể nói có năng lực lĩnh ngộ đạo và pháp vô cùng cao thâm. Bọn họ vận dụng pháp tắc đều thuần thục như nước.