Thí Thiên Đao

Chương 2264 : Ổn (2)

Ngày đăng: 04:52 19/04/20


Lúc này, Thiên Không lão tổ nhìn Sở Mặc, trầm giọng nói:



- Tòa pháp trận này của chúng ta có thể duy trì trong bao nhiêu năm? Sở Mặc suy nghĩ một chút rồi nói:



- Ở tình huống bình thường thì, tầm năm tên Thái Thượng Cổ Tổ không ngừng công kích, pháp trận có thể duy trì một ngàn năm. Nếu có mười tên Thái Thượng Cổ Tổ ra tay, tối đa… có thể duy trì được năm trăm năm. Nếu như có hai mươi người… Vậy thì ứng chừng tối đa là hai trăm năm.



Hai trăm năm…



Mấy chữ này thật khiến cho người ta cảm thấy lo lắng.



Tuy nói, thế giới Thông đạo bây giờ không còn bao nhiêu Thái Thượng Cổ Tổ nữa, không thể có chuyện xuất hiện tình huống hai trămThái Thượng Cổ Tổ cùng nhau ra tay với pháp trận của vương tộc họ Sở. Nhưng dù là một ngàn năm đi nữa… Cũng không phải là dài mà!



Đối với người phàm trên thế gian mà nói, một ngàn năm đã là vô số lần luân hồi, đã có thể trải qua đến mấy chục đời người. Nhưng đối với người tu hành mà nói, một ngàn năm…. Cũng chính là thời gian một lần bế quan mà thôi.



Sở Mặc nhìn mọi người, biết trong lòng mọi người đang suy nghĩ gì, liền khoát khoát tay:



- Ta bây giờ chắc chắn có thể đẩy lùi hai gã Thái Thượng Cổ Tổ cổ tộc họ Dạ này, nhưng không có cách nào giết được bọn họ cả. Mọi người đều ngẩn ra, trong ánh mắt nhìn về phía Sở Mặc còn mang theo vài phần không thể tin nổi.



Sở Mặc cũng phải giải thích khá nhiều. Trước khi hắn khai ngộ, cấp độ của hắn cũng đã coi như đã bước vào lĩnh vực Thái Thượng, bây giờ chỉ còn thân thể của hắn chưa đột phá mà thôi!
Sức sống con người hòa vào sức mạnh có được nhờ luyện hóa Thái thượng Cổ tổ dung hợp lại, khiến cho toàn bộ vương tộc Sở thị đều cóđược một luồng sinh khí hùng hậu khó mà tưởng được.



Tinh khí nồng đậm khó mà tìm thấy ở nơi nào trong thông đạo. Nếu không tính đến mấy yếu tố bên ngoài thì chỗ này đã trở thành một chốn niết bàn, tu luyện lý tưởng.



Bên ngoài vẫn còn hai gã Thái thượng Cổ tổ của Dạ thị là Dạ Vô Tình và Dạ Vô Pháp đang chống chọi với đại trận phòng thủ của Sở thị. Tuy hiệu quả rất nhỏ nhưng bọn họ không dám buông lơi, còn hô hào ra vẻ sẽ xả giận cho mười ba Thái thượng Cổ tổ ở cổ tộc khác. Giúp những người kia báo thù rửa hận. Trong lúc phá trận, bọn họ còn mời tới năm người nữa. Trong đó có hai lão là kẻ đã từng suýt chết trong kiếp nạn, là hai đời Thái thượng Cổ tổ của đạo tặc Toa Lan.



Sau khi bọn họ trốn đi đã khôi phục lại thân thể, bế quan tu luyện nhiều năm, cuối cùng may mà không tụt cảnh giới nhưng đã không còn chiến lực khủng bố đỉnh cao như trước nữa.



Nguyên nhân duy nhất khiến bọn họ hiện thân là vì bọn họ cực kỳ hận Sở Mặc, loại hận thù khắc cốt ghi tâm. Nếu Sở Mặc không chết, bọn họ ăn không ngon ngủ không yên. Nên khi biết chuyện ở đây, hai Thái thượng của đạo tặc Toa Lan lập tức không cần ai mời cũng chạy đến, gia nhập đội ngũ đối phó với pháp trận. Mặc dù công kích của bọn họ không cường đại như hai Thái thượng của Dạ thị nhưng bản thân họ cũng là các tu sĩ Tổ cảnh siêu cấp.



Một đoàn Thái thượng toàn lực công kích pháp trận. Nhìn bề ngoài có vẻ nó không hề hấn gì nhưng thực tế vẫn bị bào mòn một chút.



Đây là nguyên nhân vì sao Sở Mặc lại nói nếu có hai mươi Thái thượng đồng thời xuất thủ thì pháp trận này chỉ có thể trụ được tối đa hai trăm năm. Chứ mười vạn tu sĩ Tổ cảnh thì cũng chẳng nhằm nhò gì với nó cả. Chỉ có Thái thượng mới có thể tác động nó thôi. Hai Cổ tổ của đạo tặc Toa Lan đến vào năm thứ ba mươi lăm. Năm Thiên Mạc thứ năm mươi, hai Thái thượng Dạ thị lại mời được ba gã Thái thượng mạnh mẽ thần bí nữa. Ba người này đến từ gia tộc Minh Hà.



Nói đến gia tộc này, tất cả tu sĩ trong thông đạo đều phải thừa nhận họ rất cường đại, cực kỳ cường đại. Nhưng gia tộc này lại rất khiêm tốn, thậm chí đệ tử của họ chưa bao giờ hoạt động bên ngoài lãnh thổ gia tộc mình.



Gia tộc Minh Hà chỉ có ba Thái thượng Cổ tổ nhưng lại có thể nổi danh ngang với gia tộc Lạc Thủy, gia tộc Cổ Thần và gia tộc Hàn Băng. Từ xưa đến nay, chưa có ai dám đến gia tộc Minh Hà gây chuyện. Trăm năm trước, gia tộc Minh Hà cũng không khởi xướng bao vây tiễu trừ Sở thị với mười ba cổ tộc khác, dù trong tay bọn họ cũng nắm giữ Phong Thần bảng.