Thí Thiên Đao

Chương 2301 : Một trận hỗn chiến (1)

Ngày đăng: 04:52 19/04/20


- Đẹp lắm, bên kia không có.



Sở Mặc là một người đã thấy cả hai thế giới, khi hắn nhìn thấy tinh hệ Hồ Điệp to lớn ở đây, trong đầu dường như dâng lên một linh cảm.



Nơi giống nhau không có gì, then chốt chính là chỗ khác nhau.



Đúng lúc này, Sở Mặc bỗng nhiên bắt được một tia sát khí vô cùngnhạt nhòa từ phương xa bay tới.



Tia sát khí đó rất nhạt, thậm chí ngay cả Sở Mặc cũng gần như không phát hiện ra được. Còn như Đại Sở Sở, nàng càng thêm chẳng cảm giác được sát khí hư vô mờ mịt đó. Trên mặt của nàng vẫn đang treo nụ cười vui vẻ. Bởi vì đã về nhà, sắp được gặp cha mẹ ruột của mình rồi!



Trước đó nhìn thấy bố mẹ của Sở Mặc là Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ, nàng tuy cũng không có chướng ngại tâm lý mà gọi cha và nương, nhưng chung quy cũng có gì đó chưa thỏa mãn.



Điều đó giống như từ nhỏ đã bị nhận làm con nuôi, người đó nhấtđịnh sẽ có cảm tình sâu hơn với cha mẹ nuôi, công ơn nuôi dưỡng cũng không nhỏ hơn công ơn sinh ra, thậm chí còn bằng nhau.



Trong đầu Sở Mặc vừa mới có một linh cảm, cộng thêm tia sát khí nhàn nhạt đó làm hắn không nhịn được mà nhẹ nói một tiếng.



- Không ổn!



Nói rồi hắn không kịp giải thích gì với Sở Sở mà kéo cổ tay của nàng, sau một khắc, thân hình của hắn trong nháy mắt đã xuất hiện trong tinh vực xa xôi. Bởi rốt cục Sở Mặc đã tính ra một vài thứ.




Đôi bên đã hoàn toàn giết tới đỏ mắt, dưới tình huống bình thường, không ai có thể tách họ ra được.



Nhưng đột nhiên một khí tức lạnh như băng che phủ hoàn toàn bầu trời La Thiên. Cảm giác đó giống như có một lực lượng vô hình đan lênmột tấm lưới cực lớn thả một mẻ bắt hết mọi người đang hăng say chém giết ở bên dưới.



Trong lòng mọi người đều nháy mắt tràn lên cảm giác cực kỳ sợ hãi. Bọn họ theo bản năng nhìn về phía xa.



Chỉ có điều trong nháy mắt đó, vẫn có người cố ra tay đánh vào áp lực đó.



Đó là một thanh niên anh tuấn mặc áo xanh, thần niệm lạnh băng của y như muốn xông vào giữa sức mạnh vô hình. Đấy là một loại người chân chính hung ác, chiến



lực và cảnh giới của y đã vượt qua những Cựđầu Tổ cảnh có mặt, gần như đã bước nửa bước vào cấp cao hơn.



Khoảng cách với Thái thượng chỉ e cũng giống lúc trước của Sở Mặc, chỉ kém một chút nữa thôi.



Thanh niên đó vô cùng tuấn lãng, trên người bộc lộ ra chính khí mãnh liệt, thần niệm của y truyền ta một giọng nói lạnh như băng:



- Cho dù người nào tới đây cũng chẳng có ý nghĩa gì đâu. Hoàng tộc Cơ thị đi ngược lại và làm nhiều chuyện khiến người người oán trách. Bọn họ đã phạm tội quá lớn. Tuy là ta rất tôn kính với tổ tiên của hoàng tộc Cơ thị, nhưng hậu nhân của họ... quá bất tài. Bây giờ chứng cứ vô cùng xác thực. Cho dù là kẻ nào tới đều không thể buông tha cho tội củahọ được!