Thí Thiên Đao
Chương 2304 : Đinh Linh song sát (1)
Ngày đăng: 04:52 19/04/20
Trong khi đó lại giữ thái độ bàng quan với mọi lời giải thích và chứng minh trong sạch của hoàng tộc họ Cơ. Nhất thời, hoàng tộc họ Cơ cũng chẳng khác chuột chạy qua đường mấy, người người kêu đánh, trừ những số rất ít đồng minh, hầu như toàn bộ đồng minh trước đây đều phản bội lại bọn họ.
Bọn họ lại có thể thật sự tin vào những cái gọi là “Căn cứ chính xác” của Đinh Linh hay sao? Cũng không hẳn. Nguyên nhâu sâu xa thì người trong hoàng tộc đều hiểu, nhưng khổ nỗi lại không thể nói ra. Bởi vì bây giờ đã chẳng còn ai tin tưởng bọn họ nữa rồi.
Nhưng Sở Sở đã trở lại rồi!
Còn đi cùng một thanh niên tóc trắng vô cùng cường đại! Thanh niên tóc trắng này giống như là một tia sáng chiếu đến nơi tối tăm, chiếu đến cả nội tâm của con cháu hoàng tộc họ Cơ.
Cảm giác thật ấm áp biết bao!
Nhất là khi Sở Mặc trấn áp Đinh Linh gọn ghẽ, quá trình đó thật sự đã làm cho bọn họ hả hê vô cùng.
Nhưng bọn họ không ngờ, hóa ra thanh niên tóc trắng này lại lợi hại đến vậy, có thể khiến cho Đinh Linh tự thú nhận những chuyện hắn ta đã làm! Quá thần kỳ mà!
Hắn ta sao lại nói ra chứ? Lẽ nào hắn ta không biết những lời hắn ta vừa nói sẽ gây ra phản ứng như thế nào sao? Lời như thế, bình thường dù chết hắn ta cũng quyết không nói chứ?
Sở Mặc hơi chút thương hại nhìn Đinh Linh. Thật ra người này cũng được tính là nhân vật trí dũng kiệt xuất rồi, Huyết Ma lão tổ Đinh Linh trước đây cũng vậy, mà vị trước mắt này cũng vậy.
Hắn nhìn Đinh Linh hỏi:
Chiến tranh thế này tuy hai bên đều thân bất do kỷ, nhưng ít ra chiến sĩ bên Đinh Linh đều có cảm giác về sự ưu việt tuyệt đối trong lòng.
Sở Mặc nhìn Đinh Linh, từ tốn nói:
- Ngươi làm thế thì có ích lợi gì đối với ngươi chứ?
- Ích lọi gì ư? Ngươi không hiểu đâu.
Đinh Linh thản nhiên nhìn Sở Mặc. Đến bây giờ tuy lòng hắn ta rất tuyệt vọng, rất tan vỡ, cũng rất sợ hãi, nhưng vẫn có thể duy trì sự bình tĩnh nhất định, thâm chí trong lòng vẫn tồn tại ý tưởng nỗ lực thuyết phục thanh niên tóc trắng này.
Hắn ta nói:
- Toàn La Thiên Đại Vũ Trụ đều đã mục nát quá rồi! Thật sự là quả đã hư thối triệt để! Tất cả tu sĩ dù cảnh giới cao đến đâu đi nữa cũng chỉ là những kẻ yếu ớt! Sức chiến đấu của bọn họ có thể không thấp, nhưng tâm linh bọn họ thì lại quá yếu! Không dám giết, cũng chẳng dám đánh, cả ngày chỉ biết kêu la gì mà tu luyện trong hòa bình. Hừm, ta nhổ vào! Đinh Linh nhổ một ngụm nước bọt, cười lạnh nói:
- Riêng việc tu luyện bản thân nó đã là chuyện nghịch thiên, bản thân nó đã là sự tranh giành không ngừng! Tranh giành tài nguyên riêng của người khác, giết thú tu, giết thuốc quý, mục đích chẳng phải là khiến cho bản thân mình mạnh mẽ hơn nữa sao? Nếu đã như vậy còn nói chuyện gì mà Tu luyện trong hòa bình làm gì nữa? Ta muốn biến thế giới này trở thành thế giới chỉ có máu và lửa chân chính, muốn làm cho vạn vật sinh linh đều cảm nhận được thế nào là nguy cơ! Ta muốn biến vị diện Vũ trụ này biến thành một nơi tàn khốc chân chính! Bởi vì, chỉ có như thế thì cường giả cấp cao nhất chân chính mới xuất hiện được! Đến lúc đó, ta sẽ dẫn bọn họ một hơi đánh đến thế giới ở tầng thứ cao hơn nữa! Tại sao phải cam chịu ở trong Phong Thần Bảng gì gì làm gì? Lão tửmuốn trở thành thần, cũng không muốn người khác sắc phong cho ta!
Lời này thật ra cũng có khí phách. Cứ cho là nhiều người sinh ra ác cảm mạnh mẽ với Đinh Linh vì hắn ta vừa chính mồm thừa nhận những lời gièm pha kia đều là do hắn ta phao tin giả về hoàng tộc họ Cơ, nhưng họ cũng phải nghiêm túc tự hỏi lòng, bọn họ cũng hiểu, lời nói của Đinh Linh dường như cũng rất có lý.