Thí Thiên Đao

Chương 2310 : Từ chối (1)

Ngày đăng: 04:53 19/04/20


- Hơn nữa ta cũng rất tò mò, người như thế nào mà lại có thể làm cho Huyên Tử phải táng thân, chôn vùi ở thế giới này.



Âm thanh của Bốc Đông cực kỳ ôn hòa, nghe có cảm giác như mộc xuân phong vậy.



Nhưng trong lòng Sở Mặc cũng đã lạnh giá vô cùng.



Mình bị người khác theo dõi rồi! Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng Sở Mặc lúc này.



- Nhưng ta đến đây cũng không phải để tìm ngươi. Ta chỉ là hơi tò mò về ngươi mà thôi.



Bốc Đông mỉm cười nhìn Sở Mặc:



- Bạch Y và Hồng Y cũng đã chết rồi. Bọn họ cũng tự làm tự chịu thôi, vọng tưởng hòng hủy diệt thế giới Thông đạo. Vĩnh Hằng chi chủ sẽ không bao giờ chấp nhận hành động đó của bọn họ. Vì thế bọn họ đã chết rồi. Hai vị đại năng đang canh giữ thế giới này cũng trọng thương, hơn nữa Huyên Tử còn vội vàng đuổi giết bọn họ, nếu không, chắc chắn ngươi không thể sống yên ổn ở đây như thế. Sở Mặc nắm chặt tay lại thành nắm đấm. Trong lòng hắn lúc này đang vô cùng lo lắng cho an nguy của lão đạo sĩ và lão hòa thượng.



- Nhưng ngươi cứ yên tâm đi, hai vị đại năng đó cường đại hơn ngươi nghĩ nhiều, bọn họ cũng rất có địa vị, chắc chắn sẽ không bị giết chết dễ dàng như thế đâu.



Bốc Đông mỉm cười nói:



- Nhưng ngươi, trong tay đang nắm giữ Bàn Cổ Liệp đao, lại đang bị Huyên Tử theo dõi, ngươi thật sự cần phải cẩn thận một chút đấy. Nếu Huyên Tử biết Bàn Cổ Liệp đao đang nằm trong tay ngươi, chắc chắn nàng sẽ ngay lập tức dừng đuổi giết hai vị đại năng, chuyển chú ý lên ngươi. Sở Mặc nhìn Bốc Đông, hơi nhíu chân mày lại. Đến bây giờ hắn vẫn không nhìn ra được đến cùng người này là địch hay bạn, y nói những điều đó có mưu tính gì.




- Ta có thể nghiêm túc nói cho ngươi rằng, lời ta nói đều là thật. Hơn nữa sớm muộn gì ngươi cũng sẽ rời khỏi thế giới này.



Bốc Đông chắc chắn nhìn Sở Mặc:



- Tuy thân thể của Bàn Cổ đại nhân vĩnh viễn không mục nát, nhưng vì những sinh linh như chúng ta tồn tại đang không ngừng hấp thu tinh hoa trong cơ thể ngài. Dù có nắm được luân hồi trong tay đi nữa, cát bụi rồi sẽ vẫn trở về với cát bụi, những tinh hoa đó sẽ mãi mãi biến mất, không thể nào sống lại được. Vì thế, đến một ngày nào đó toàn bộ thế giới do thân thể Bàn Cổ hình thành này sẽ hoàn toàn tan vỡ. Mà nơi tan vỡ đâu tiên.. Chắc chắn là thế giới này, bởi vì đây chính là trái tim.



Sở Mặc nhìn Bốc Đông, khóe miệng hơi co quắp một chút. Hắn có thể cảm giác rõ ràng, những điều Bốc Đông nói là sự thật, bởi vì những điều y nói thật sự trùng khớp với những tin tức hắn đã biết. Chính vì đám tu sĩ bọn họ tồn tại, thế giới mới trở nên càng ngày càng tệ hại như vậy. Nếu không, thế giới này thật sự sẽ vĩnh hằng, sẽ bất hủ.



- Tấm màn trời màu đen kia sẽ không che đậy được thế giới này lâu đâu, cuối cùng sẽ có ngày nó tản đi, không thể chống đỡ được sự ngấp nghé từ thế giới bên ngoài, vì thế, thời gian của ngươi thật ra không nhiều như ngươi tưởng đâu.



Bốc Đông thản nhiên báo cho Sở Mặc, tác dụng chủ yếu của tấm màn trời màu đen thật ra là phòng ngừa sự rình mò thế giới này từ những người bên ngoài.



- Ngươi muốn gì?



Sở Mặc nhìn Bốc Đông, cuối cùng vẫn hỏi.



- Ta muốn một viên tinh hạch.