Thí Thiên Đao
Chương 2350 : Có muốn đi hay không? (2)
Ngày đăng: 04:53 19/04/20
Sau đó, hắn giơ chiếc nhẫn trong tay lên, trầm giọng nói:
- Ai có thể đại biểu cho Vĩnh Hằng? Nhận chiếc nhẫn này? Ở trong này có bốn khối tinh hạch, nếu không có bốn khối tinh hạch, toàn bộ thế giới thân thể cổ thần e rằng sẽ tan vỡ trong thời gian ngắn. Vạn linh đồ thán, tin rằng các người cũng không nguyện thấy được cảnh tượng này.
Trầm mặc!
Lời nói của Sở Mặc cũng không hề được đáp lại. Những Đại tổ này tuy bao vây hắn lại con mắt cũng đều chăm chú vào chiếc nhẫn trong tay Sở Mặc, nhưng lại không ai nói gì.
Chừng hơn hai mươi Đại tổ này đến từ ba thế lực khác nhau.
Vương triều Bốc thị là thảm trọng nhất, tu sĩ Đại tổ của bọn họ chỉ còn lại năm, Đại tổ của Thiên Cung còn lại bảy, Vĩnh Hằng điện còn lại 11.
Nhìn qua, ở đây lực lượng của Vĩnh Hằng điện là mạnh nhất. Nhưng vấn đề là cho dù đám Đại tổ bên Vĩnh Hằng điện cũng không dám đơn giản mở miệng. Thật sự có thể quyết định chuyện này cũng chỉ có chủcủa ba thế lực lớn.
Cho nên, một gã Đại Tổ của Vĩnh Hằng điện trầm mặc một chút, mở miệng nói:
- Chuyện này, hay là chờ chủ ba thế lực lớn tới rồi tính sau.
- Vậy được rồi, nếu như vậy, cái nhẫn này ta liền ở đây...
Sở Mặc nói rồi cầm chiếc nhẫn màu đen cổ xưa trong tay, ở trên hư không mặc nó rơi xuống, sau đó nói:
- Ta còn có chuyện, đi trước một bước.
- Không được! Tên Đại Tổ của Vĩnh Hằng điện lạnh lùng nói:
- Ngươi vẫn không thể đi.
Sở Mặc do dự một chút, không lập tức bằng lòng, bởi vì hắn rất muốn gặp chủ ba thế lực lớn một lần, muốn xem xem những người đó có thái độ như thế nào.
Nếu như chủ của ba thế lực lớn giống với mấy người có mặt ở đây, chỉ muốn kèm hai bên hắn, sau đó phân chia hết tinh hạch, như vậy cho dù bọn họ có trốn tới xó xỉnh nào thì e rằng đều sẽ bị tìm được. Trừ phi có thể thật sự nắm giữ được được con đường đi thông ra ngoài thế giới thân thể cổ thần.
Chỉ có như vậy mới có thể thật sự thoát khỏi người của ba thế lực lớn, rời khỏi thế giới này.
Nhưng trước đó, Sở Mặc cũng không muốn thực sự mang chiếc nhẫn chứa bốn viên tinh hạch của tên thanh niên đi, bởi vì nếu như vậy, mấy đại thế giới chắc chắn sẽ hoàn toàn xong rồi.
- Trước hết chờ một chút, như thế, nếu như một khi chủ ba thế lực lớn tới, hơn nữa nhỡ ta trở mặt với họ, các người lập tức bỏ chạy, sau đó nhớ kỹ, chạy càng xa càng tốt, rồi tìm tất cả ngôi sao có thể làm cho sinh mệnh sinh tồn, đưa hết sinh linh trong thế giới Thần Giám ra ngoài. Biết không?
Sở Mặc nghiêm túc dặn dò.
Sở Tuệ lại có chút lo lắng. Nàng nói:
- Ca, không phải ta dội nước lạnh đâu, căn cứ vào tính toán của ta rồi cho ra kết luận, chủ ba thế lực lớn tỷ lệ không bỏ qua cho huynh chiếm chín thành rưỡi trở lên.
Sở Mặc lắc đầu, rất lãnh tĩnh nói:
- Nếu như chủ ba thế lực lớn muốn có được tinh hạch, bọn họ từ những năm tháng vô tận trước đây đã động thủ rồi, cũng sẽ không lần nữa cho tới hôm nay. Bọn họ muốn khống chế ta, có lẽ có khả năng. Chỉ có điều không sao, ta cũng không phải người dễ dàng có thể bị khống chế.
- Vậy được rồi ca, huynh đã lựa chọn, ta đây cũng chỉ có thể ủng hộ huynh thôi.
Sở Tuệ mặc dù đã tiếp xúc với nhân loại từ lâu, thậm chí không khác với nhân loại cho lắm, nhưng kỳ thật trong xương vẫn là sinh mệnh thủy tổ cơ giới. Nàng vô cùng tỉnh táo, đối mặt với bất cứ chuyện gì đều có thể áp chế tâm tình của mình đến tận cùng.
Còn lại 23 tên Đại tổ phân chia các phương vị khác nhau, bao vây chiếc chiến hạm vào giữa. Trên mặt những người đó không buồn không vui, nhưng suy nghĩ trong lòng như thế nào chẳng ai biết được.