Thí Thiên Đao

Chương 2434 : Há hốc mồm

Ngày đăng: 04:54 19/04/20


Hạ Kinh không phải loại người dốt nát, cho nên, hắn chỉ nhìn mấy lần liền xoay người vào nhà.



Sau đó phân phó:



- Có chuyện gì thì báo cho ta.



- Lão gia, ngài không nhìn một chút sao?



Một lão bộc ở sau Hạ Kinh hỏi.



- Không có gì hay để nhìn.



Hạ Kinh nhàn nhạt nói:



- Hoàng huynh của ta lợi hại hơn các ngươi tưởng tượng nhiều.



Lão bộc không dám nhiều lời. Dù sao thì nói xấu sau lưng Hoàng thượng, đối với lão mà nói, vẫn là gánh nặng tâm lý thật lớn.



Hứa gia. Hứa Trung Lương đang ở nhà nghỉ ngơi, nghe thấy tin tức cũng đi ra. Nhưng lão cũng chỉ ngẩng đầu liếc mấy người ở không trung kia một cái liền xoay người trở về nhà.



Phía sau có một người trung niên, cũng chính là Hứa Sơn - cha của Hứa Phù Phù. Lần này cũng vì chuyện này mà hắn mới trở về. Thấy lão gia tử đi thẳng vào nhà, hắn vội vàng chạy theo, hỏi:



- Cha, tình huống này... Muốn xử lý thế nào?



- Xử lý?



Hứa Trung Lương nhàn nhạt nhìn Hứa Sơn, hỏi:



- Xử lý cái gì?
- Cút xa chút!



Thanh âm này nghe ra rất bình thản, thậm chí phản ứng của rất nhiều người sau khi nghe xong câu này đó là, người nói chuyện điên rồi! Nhưng cũng có rất nhiều người phản ứng tương đối nhanh, trong nháy mắt liền lộ vẻ chấn động. Bởi vì bọn họ... Tất cả đều đang cách học việnTu Chân một khoảng tương dối xa!



Một câu nói bình thản mà có thể cách xa như vậy truyền vào tai bọn họ. Vậy, người này phải có tu vi cao như thế nào?



- Trời ạ!



- Người nói câu này là đứa cháu của Phiền Vô Địch sao?



- Cháu trai của Phiền lão tướng quân, tên gì nhỉ? Tên là Sở Mặc phải không? Thật là hắn?



- Sở Mặc thật sự là người Tu Chân? Hắn... Hắn làm sao mà làm đực vậy?



- Chuyện này thật thú vị!



Một số người thông minh, có kiến thức đều cảm thấy hứng thú. Lúc này bọn họ còn không nghĩ tới quá nhiều, ví dụ như cái gì mà Hoàng thượng biết nhìn xa trông rộng, anh minh thần võ, vân vân. Nhưng bọn họ cũng biết, lần này, sợ rắng ba tên đệ tử Trường Sinh Thiên gặp nạn rồi.



Nhưng mà người của Hứa gia nghe thấy thanh âm này lại carmmthấy khác.



Từ trên xuống dưới Hứa gia, một mảnh chấn động!



Thậm chí, ngay cả Hứa Trung Lương lần trước bình tĩnh không ai sánh được, lúc này cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên.



Hứa Sơn càng không nhịn được, hắn thất thanh nói:



- Phù Phù? Người nói chuyện... Thật là nàng sao?