Thí Thiên Đao

Chương 2444 : Sáng thế (2)

Ngày đăng: 04:54 19/04/20


Người trẻ tuổi thần bí này cũng thế, hắn cũng đã tìm được một số điểm yếu trên người Sở Mặc. Hơn nữa còn lợi dụng loại điểm yếu này, để tiến hành giết Sở Mặc.



Hắn không còn nhắc đến việc muốn Sở Mặc làm sủng vật, mà là toàn tâm muốn tiêu diệt Sở Mặc!



Hắn muốn tranh đoạt vận may này của Sở Mặc, muốn giành lấy truyền thừa của Bàn Cổ, sau đó, tranh đoạt lệnh Chúa Trời, trở thành vị Chúa Trời Giới thứ năm!



Bởi vì chỉ có như vậy, hắn mới có cơ hội một lần nữa quay trờ về thế giới Cao Duy. Nếu không, hắn sẽ vĩnh viễn bị lưu đây ở nơi này.



Chiến đấu kịch liệt vẫn duy trì.



Trên người Sở Mặc cũng bị thương rất nghiêm trọng, hắn không ngừng vận hành Bàn Cổ Kinh, hấp thu tinh khí khổng lồ trong vũ trụ hư không vô tận này.



Hai người triển khai mỗi loại thần thông, thậm chí triển khai các loại biến hóa.



Loại đánh nhau này, trình độ ngoạn mục quả thực khiến người khác khó mà tưởng tượng được.



Chỉ là nơi này, không có người xem.



Cũng có rất ít người biết, nơi sâu xa trong vũ trụ cô tịch này, lại có thể xảy ra một trận đại chiến kinh khủng như vậy.



Vốn cái chết của những thần tiên bên này sẽ phải kinh động đến tứ đại Chúa Trời bên kia, nhưng trên thực tế, người trẻ tuổi thần bí này sớm đã phong ấn toàn mảnh vũ trụ này, tứ đại Chúa Trời bên kia, không hề nhận được bất kỳ tin tức nào.



Hai người không ngừng chiến đấu, vũ trụ rộng lớn, không ngừng đổ sụp.



Đất đai rộng lớn không biết bao nhiêu đều bị hai người đánh rách tung tóe.



Cũng không biết có bao nhiêu hư không hóa thành từng mảnh hỗn độn.



Vô số ngôi sao bị đánh nát.



Trận chiến này, quả thật có thể xếp vào sử sách của toàn vũ trụ này. Đây là một trận chiến giữa cao thủ tuyệt đỉnh chân chính.



Nếu như dựa vào thời gian của năm Thần Giám mà tính, ít nhất cũng đã trôi qua 50 ngàn năm!



Đánh một trận 50 ngàn năm!




Tiếp theo, khí tức trên người Sở Mặc tản ra mãnh liệt, từ cơ thể Sở Mặc bắt đầu phát ra một khí tức bá đạo, cơ hồ một khắc sau đó đã lan khắp cả vũ trụ hư không



Cả vũ trụ hư không mênh mông trở nên điên cuồng và kịch liệt, giống như đại sự gì sắp xảy ra.



Trong ánh mắt người trẻ tuổi do phù văn sinh mệnh hóa thành lộ ra vẻ sợ hãi vô tận, la thất thanh:



- Làm sao có thể? Không có lệnh Chúa Trời, ngươi làm sao có có thể sở hữu năng lực sáng thế? Không không không… Đây nhất định là giả tạo, đây nhất định là ảo giác! Chuyện này không thể xảy ra!



Sáng thế!



Cái này là sáng thế chân chính!



Không phải sáng tạo một ngôi sao, không phải sáng tạo một loại sinh mạng, mà là… Sáng tạo tất cả mọi thứ!



Bao gồm vũ trụ hư không!



Bao gồm đạo và pháp vô tận.



Lúc này, âm thanh lanh băng của Sở Mặc truyền đến:



- Nhắc đến thì cái này thật phải cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi đã ma luyện lâu như vậy, không có ngươi đem áp lực vô tận này đến cho ta, ta làm sao có thể ngộ đạo chứ?



- Không, không thể nào, đây không hợp quy tắc! Quy tắc của thế giới này, căn bản không phải như vậy!



Người trẻ tuổi gào lên, hắn muốn ngăn chặn tất cả phát sinh này, bắt đầu ra tay, bắt đầu điên cuồng phá hoại.



Hắn muốn hủy diệt tất cả ngôi sao đó, muốn lần nữa đem vũ trụ hư không này phá thành hỗn độn.



Nhưng tất cả những thứ này đều là phí công, những ngôi sao kia một khi bị đánh nát, trong nháy mắt sẽ ngưng tụ lại lần nữa, giống như có một quy luật sức mạnh mạnh mẽ, ảnh hưởng đến tất cả.



Loại chấn động này, khiến mỗi sinh linh đều cảm thấy khiếp sợ kỳ lạ!



Trong tứ đại thiên giới, một sinh linh bất kỳ, đều không thể tránh được loại sợ hãi tâm linh này. Bọn họ đều dự cảm được sắp có đại sự gì đó xảy ra.