Thí Thiên Đao
Chương 2449 : Sức mạnh luân hồi (2)
Ngày đăng: 04:54 19/04/20
Ví dụ trước kia Na Y vẫn hơi yếu, lần này cũng đã đuổi kịp. Bây giờ đã là một tu sĩ Tổ cảnh.
Nếu như nói một hai người xảy ra sự thay đổi này, vậy còn có tình lý. Nhưng tất cả mọi người đều nhận được sự thăng cấp rất lớn, vậy có chút không bình thường.
Mặc dù nói tài nguyên của đất Vĩnh Hằng so với thế giới thông đạo phong phú vô số lần, mặc dù nói truyền thừa công pháp Sở Mặc lưu lại đều là một loại cao cấp nhất, nhưng vì sao một số người không có quan hệ quá mật thiết với Sở Mặc vẫn là y nguyên.
Chỉ có những người quan hệ gần gũi cùng Sở Mặc, thực lực toàn thân đều mạnh vượt bậc!
Đến cuối cùng, ngay cả bản thân những người này cũng ý thức được có cái gì không đúng. Bọn họ cứ chạy đi tìm lão hòa thượng cùng lão đạo sĩ, hy vọng sẽ nhận được giải đáp ở nơi này.
Nhưng bọn hắn cũng không có được một đáp án vô cùng rõ ràng, chỉ vì lão hòa thượng lại nói: Tất cả, có thể liên quan đến luân hồi.
Nhưng càng sâu sắc và cụ thể hơn, lão hòa thượng cũng nói không ra rồi.
Theo sau, toàn bộ thế giới thân thể của cổ thần, hầu như trong một đêm đã xảy ra kịch biển long trời lở đất. Sau đó, những ràng buộc tất cả mọi thứ đều biến mất, mọi người tuy là không biết rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nhưng có loại trực giác của bản năng, cảm thấy chuyện này nhất định có liên quan đến Sở Mặc.
Sở Mặc cùng Vu Hồng đã rời đi rất nhiều năm.
Cũng may bây giờ những người này từ lâu đã thích ứng với thân phận người tu hành của bọn họ, cũng không quá mãnh liệt đối với khái niệm của thế gian cùng năm tháng như lúc trước. Nhưng tưởng niệm đối với của Sở Mặc lại không có giảm bớt nửa phần, ngược lại ngày càng mãnh liệt.
Thấy loại biến hóa này của thế giới thân xác cổ thần, tất cả mọi người rất vui vẻ, bọn họ biết Sở Mặc vẫn còn đó!
Bọn họ còn đang chờ Sở Mặc trở về, đặt lại tên cho mảnh đại lục này!
Bởi vì đây đã là một cái thế giới mới rồi!
Sự thay đổi này là điều hắn thích nhất!
Sau một khắc, Sở Mặc mang theo Vu Hồng xuất hiện ở trong cung điện của vương tộc Sở Thị.
Sự trở về của hắn làm cho cả vương tộc Sở Thị... chấn động!
Bởi vì thực sự hắn xuất hiện quá đột ngột rồi, không có ai sẽ nghĩ tới hắn sẽ trở về vào thời điểm này.
Đại Công Kê đang tản bộ ở trong cung điện, vỗ cánh phành phạch xông lên, sau đó ôm Sở Mặc một cái.
Sở Mặc vuốt tóc của Đại Công Kê, có chút bất ngờ nói:
- Ngày thường cũng không thấy ngươi nhiệt tình như vậy? Hôm nay đây là thế nào?
- Ngày thường? Hôm nay?
Đại Công Kê nhìn Sở Mặc, vẻ mặt im lặng, sau đó nói:
- Tiểu tử, ngươi biết ngươi đã đi bao nhiêu năm không? Tuy nói đến cảnh giới này, Kê Gia không cần để ý thời gian và năm tháng đã trôi qua. Nhưng quả thực chính xác đã rất lâu rồi đều chưa từng gặp ngươi! Ngươi biết không... Nếu như ngươi không trở lại nữa, coi như là ở trong vương tộc này, ngươi cũng sắp trở thành một thần thoại thực sự! Ngươi bây giờ chính là một truyền thuyết!
Đại Công Kê nói thực ra không có chút nào là khoa trương. Nhiều năm trôi qua như thế, nhiều người cũng đã trưởng thành. Các lớp tuổi trẻ hậu bối, từng thấy tượng của Sở Mặc, từng nhìn tượng vẽ Sở Mặc, từng nghe câu chuyện của Sở Mặc nhiều vô số, có thể nói bọn họ chính là nghe truyện của Sở Mặc mà lớn lên!
Những chuyện này từ từ cũng trở thành truyền thuyết. Truyền miệng từ đời này sang đời khác, tuy không có mất đi sự hứng thú của nguyên bản, nhưng con người hắn đã trở thành truyền thuyết thực sự.