Thí Thiên Đao
Chương 2474 : Binh bất yếm trá (1)
Ngày đăng: 04:55 19/04/20
Bởi vì có một sát khí vô cùng kinh khủng bao phủ thiên địa … bao phủ lấy bọn họ, như một con dã thú há to miệng nuốt lấy bọn họ.
Xong... Trúng kế!
Lòng của hai người đều lạnh băng.
Đám tu sĩ quân đoàn thiên nhân kia từ giới bích xông ra, lúc này toàn bộ đã bị vây trong trận. Tốc độ mở ra của pháp trận quả thực là rất nhanh, căn bản là không cho họ chút xíu thời gian để đề phòng. Ngay cả hai đại tu sĩ cảnh giới cao cấp như Lam Quang lão tổ và Thẩm Khê đều hoàn toàn không kịp phản ứng gì, đã phát hiện bản thân bị vây khốn rồi.
Không chỉ là bị nhốt, pháp trận này quá hung hãn, quá tàn khốc, quá kinh khủng!
Bọn họ giống như là đang bị nhốt trong một gian phòng, sau đó, khắp nơi dấy lên lửa lớn rừng rực. Muốn từ nơi này xông ra căn bản là một huyễn tưởng không thể tưởng tượng. Nếu để cho bọn họ cứ như vậy trơ mắt chờ chết, đám thiên nhân tu sĩ cao cấp này tự nhiên tuyệt sẽ không chịu.
Cho nên, sau khi phát hiện đây là một pháp trận, đám tu sĩ thiên nhân thực lực kinh khủng này bắt đầu tấn công điên cuồng. Bọn họ muốn từ trong pháp trận này xông ra!
Lam Quang lão tổ cùng Thẩm Khê đều liên tục rống giận, vào thời điểm này, thậm chí ngay cả trách móc cũng không nói ra lời. Trách móc ai chứ? Thẩm Khê sao? Kế hoạch này, còn không phải do bốn người bọn họ cùng nhau quyết định sao?
Muốn trách cũng chỉ có thể trách Sở Mặc quá gian trá!
Y không ngờ dùng đến mưu kế?
Chiến tranh cấp cao của thực lực tuyệt đối, không ngờ y dùng đến mưu kế chiến đấu?
Nếu như truyền đi, toàn bộ tứ đại thiên giới sợ rằng sẽ xôn xao.
Căn bản không có cơ hội để cho những cao thủ đỉnh cao này tham gia đến những thực chiến trong đó.
Giữa Tứ đại giới cũng đều giữ trạng thái độc lập, các bên có thể qua lại, nhưng đồng thời cũng không có phát sinh bất kì chiến tranh nào.
Điều này cũng làm cho những quân nhân, đồng thời cũng là những tu sĩ tinh nhuệ của tứ đại giới tuy giữ được danh hiệu tinh nhuệ, tuy cũng thường huấn luyện tăng cường các thứ, nhưng không có bất kì một tu sĩ thiên nhân nào coi chiến tranh … là nghề chính của mình. Càng không có thiên nhân nào, coi bản thân mình là một người lính.
Dưới cái nhìn của bọn họ, thế giới Bàn Cổ chỉ là một Đại Thiên Giới mới sinh. Thừa dịp còn chưa thành thục, thừa dịp cao thủ ở đây chưa nhiều, chỉ cần một đường quét ngang qua, một đường dùng thực lực cường đại nghiền nát thì đủ rồi!
Bọn họ tất cả đều khinh thường!
Bao gồm cả Tứ Đại Chúa Trời!
Bọn họ có chút coi thường nhân tộc rồi.
Cho nên, thua thiệt này, đối với bọn họ mà nói, có lẽ khó mà chấp nhận, cảm thấy không nên xảy ra chuyện như vậy.
Nhưng trên thực tế, nếu như đứng ở góc độ của một người dưng tỉnh táo thì sẽ phát hiện, thiệt thòi này của bọn họ … quả thực là tất nhiên. Căn bản không thể nào tránh khỏi.
Đám người của Sở Mặc, lúc này toàn bộ đều hiện thân ra, bọn họ đứng ở biên giới pháp trận, nhìn pháp trận cực lớn này đang vận chuyện cấp tốc, điên cuồng nghiền nát tu sĩ thiên nhân Tứ Đại giới.
Trên mặt của tất cả mọi người đều nhịn không được lộ ra vẻ mặt vui mừng, bất kể sau này như thế nào, ít nhất bây giờ bọn họ đã thành công!