Thí Thiên Đao

Chương 2477 : Lo lắng của Kinh Hồng (1)

Ngày đăng: 04:55 19/04/20


Đám người Lam Quang lão tổ thấy việc này xảy ra nhưng không thể nào ngăn cản, bởi vì bọn họ đang toàn lực chống đỡ phòng ngự này.



Lam Quang lão tổ tức giận chửi ầm lên:



- Các ngươi đều ngu sao? Càng nhiều người vào, cùng nhau vận công chuyển pháp, sau đó làm phòng ngự lớn lên không phải là xong sao?



Thẩm Khê cũng rống giận:



- Đừng đánh nhau nữa! Các ngươi đều là thần tiên! Thần tiên cao quý nhất! Các ngươi là sinh linh cao cấp nhất trên đời này



Tuệ Thiên nhịn không được thở dài một cái, cũng nói:



- Các ngươi không phải người dốt nát ngu muội … vì sao biểu hiện của các người ngược lại lại giống loài người như vậy?



Kinh Hồng không nói gìnhưng sắc mặt tái xanh. Hiển nhiên, cảnh tượng trước mắt này, công kích cực lớn đến thứ gọi là niềm kiêu hãnh của thiên nhân trong nàng.



Trước đây không lâu, dưới cái nhìn của nàng, chuyện như vậy chỉ xảy ra ở thế giới loài người.



Thậm chí vì tranh đoạt một chút quyền lợi, đám người kia có thể đánh chết đánh sống. Nàng chưa từng nghĩ qua, chuyện như vậy, một ngày kia lại xảy ra ở trong tộc thiên nhân của mình.



Quả thực tình trạng xấu xí đến mức khiến người ta không thể tin nổi!



Tuệ Thiên than nhẹ:



- Cái này... Kỳ thực là nhân tính. Thần tiên thần tiên... cảm thấy tôn quý như thế nào, cuối cùng cũng là người.



Kinh Hồng lãnh đạm nhìn gã, nói:



- Đến lúc này nói những lời đó có ý nghĩa gì?



Tuệ Thiên thở dài một tiếng, không nói nữa.
- Không sai, hơn nữa, loại pháp trận này, chưa chắc chỉ có một …



- …



Những người khác nghe xong, toàn bộ cũng không nhịn được xạm mặt lại.



Một cái đã đủ rồi!



Đã giết bọn họ đến vạn phần, xém chút đã khiến hồn phi phách tán. Nếu như hai cái, vậy bọn họ sợ là thật sự không đi ra ngoài được.



- Thế nhưng loại pháp trận này, đối với việc tiêu hao tài nguyên, cũng là rất kinh người. Ta trước kia cũng sơ sót, không ngờ rằng Sở Mặc kia quyết đoán như vậy, thiết lập một pháp trận. Đồng thời, tuy là kẻ thù, nhưng ta lại không thể không bội phục năng lực của y, cho dù là Chúa Trời muốn bố trí một pháp trận như vậy cũng cần một thời gian rất lâu. Y có thể bố trí nhanh như vậy, quả thật là ngoài dự liệu.



Kinh Hồng nói.



Tuệ Thiên nói:



- Vậy cái thứ hai, tiêu hao hết bao nhiêu tài nguyên?



Kinh Hồng suy nghĩ một chút, nói rằng:



- Nếu như thành thục giống như đại thiên giới chúng ta, dưới tình hình của ba thiên giới, ít nhất cũng tiêu hao một phần một trăm toàn bộ tài nguyên. Hơn nữa mức tiêu hao này là tiêu hao mãi mãi. Rất nhiều tài nguyên đều có thể không tái sinh được nữa. Cho dù những tài nguyên này có thể tái snh, chí ít cần vài tỷ năm mới có thể tích lũy lần nữa. Đối với đại thiên giới mới sinh của thế giới Bàn Cổ mà nói …



Kinh Hồng trầm ngâm, trên mặt cũng mang theo vài phần kính phục, nàng nói rằng:



- Bọn họ đừng nói ba nghìn giới, coi như là một giới … bọn họ cũng không có! Bọn họ chỉ có một chủ thế giới, chính là thế giới Bàn Cổ này. Cho nên, bố trí pháp trận như vậy, ít nhất cũng cần tiêu hao một phần ba tài nguyên bọn họ!



Tứ đại chủ tướng và những tu sĩ thiên nhân đỉnh cao khác nghe xong, toàn bộ cũng không nhịn được hít vào một hơi.



Một phần ba tài nguyên đại thiên giới… đây là khái niệm gì? Sở Mặc … quả thực là một tên điên! Đây cũng quá nhẫn tâm mà!