Thí Thiên Đao

Chương 2498 : Thành thần (2)

Ngày đăng: 04:55 19/04/20


Lĩnh vực này, đối với Sở Mặc mà nói cũng khá xa lạ, hắn cũng là lần đầu tiên chạm tới tất cả mọi thứ của lĩnh vực này rõ ràng như thế.



Hắn đi tới một bước, tiện tay giúp cho Vu Hồng tạo ra một thân thể mới.



Đúng vậy, Vu Hồng còn là loài người, là một người!



Vu Hồng ngẩn ra, ngay sau đó, hắn khom người thi lễ với Sở Mặc.



Trên mặt của Sở Mặc lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng.



Sau đó hướng về phía người thân, mỉm cười:



- Ta chịu nổi mà!



Không có ai biết, quá trình như như sống lại kia, đối với Sở Mặc mà nói là một loại hành hạ như thế nào. Trong mắt người khác, con đường sinh ra máu thịt, gân cốt… thậm chí đến cả thân thể là một loại thần tích chân chính, là một quá trình thành thần. Nhưng đối với Sở Mặc mà nói, quá trình kia cũng là đại kiếp nạn kinh khủng nhất hắn từng gặp từ trước đến nay.



Thiên kiếp trước đây đến từ ngoại giới, là ngoại giới công phạt hắn, là một sự không thừa nhận của thiên đạo. Nhưng thiên kiếp lần này, cũng là từ trong ra ngoài, là một loại thử thách, một sự rèn luyện của thiên đạo đối với hắn, chỉ có chịu đựng, loại thử thách và rèn luyện này mới có thể kết thúc.



Nếu như không chịu nổi, thực ra, chính là vạn kiếp bất phục!



Luân hồi cái gì, trùng tu cái gì… Có thể đều sẽ không tồn tại. Đây, thuộc về đánh cuộc lên vận mệnh, là đánh cuộc với luân hồi!



Thắng cuộc, thành thần, trực tiếp siêu thoát.



Thua cuộc, tử vong, hoàn toàn mất tích.



Quá trình này, Sở Mặc cố gắng tới cùng, hắn kiên trì được. Cho nên hắn bây giờ có thể mỉm cười để đối mặt với tất cả. Tất cả gian khổ, thương tổn, thống khổ và dằn vặt, do hắn một mình chịu đựng là được. Hoàn toàn không cần làm cho đám người kia biết hắn đã trải qua những điều này.
Ngày này, xác định là năm đầu Bàn Cổ.



Cùng một ngày, Bàn Cổ mở ra.



Lịch Bàn Cổ, theo cách tính thời gian cổ xưa nhất của nhân loại.



Một ngày chia làm mười hai canh giờ, một năm ba trăm sáu mươi ngày



Bộ lịch này, ngày này, thông qua Sở Tuệ tạo dựng lên có hệ thống, trực tiếp truyền đến mọi ngõ ngách của thế giới Bàn Cổ.



Đồng thời, Sở Mặc hạ lệnh, thống nhất tiêu chuẩn các loại.



Tỷ lệ đo lượng, ví dụ như tiền tệ, tất cả tiêu chuẩn của đồ đạc không đồng nhất, tất cả đều làm cho người đặc biệt tới tiến hành thống nhất.



Lòng tham của Sở Mặc rất lớn, muốn đem toàn bộ đại thế giới Bàn Cổ, tất cả thế giới nhân loại, tất cả đồ đạc cần xây dựng Tư Đồ Đồạt tiêu chuẩn, đều thành lập tiêu chuẩn, sau đó tiến hành thống nhất.



Bao gồm hệ thống cấp bậc của người tu luyện.



Cứ như vậy, những người tu luyện khi đến một loại trình độ có thể ngao du thế giới, như vậy, bất luận hắn đi bất kỳ nơi nào, tất cả tiêu chuẩn đều là tiêu chuẩn quen thuộc của mình.



Dưới tình huống như vậy, thế giới này muốn phát triển chậm cũng rất khó.



Đến nay cả thế giới Bàn Cổ, điều thiếu sót duy nhất chính là tư nguyên.



Trận chiến đấu này xem ra rất dễ dàng, tựa hồ chỉ có một người Sở Mặc, thêm Vu Hồng cùng vương tộc Sở Thị ra chút sức cũng đủ giết bốn vạn liên quan của tứ đại giới. Nhưng trên thực tế, cái giá của bọn họ phải trả là thảm hại. Gần như đây là đánh đổi tương lai của tất cả thế giới Bàn Cổ, giành một trận thắng lợi!